Viết vài dòng cho tuổi 30 đáng nhớ … – Minh Duy’s Blog
Mấy ngày gần đây Công việc hơi nhiều nên cũng lu bu, phải tạm gác lại một vài sở thích của bản thân để cố gắng giải quyết cho xong, thấy bỏ bê cái Blog quá. Hôm nay nhân dịp sinh nhật nên cũng tranh thủ dành ra ít thời gian viết lại vài dòng xem mình đã làm được gì trong 1 năm vừa qua.
Năm vừa rồi với mình là một năm đáng nhớ, có nhiều dấu mốc để đánh dấu cho cái cột mốc sắp tới là Tốt nghiệp UEH. Mình xem sự kiện Tốt nghiệp sắp tới như để đánh dấu cho một sự khởi đầu mới (chứ chưa phải là kết thúc), vì đã xác định học Thạc sĩ xong, chọn con đường đi theo hướng làm Giảng viên cho Trung tâm thì xác định là sẽ học trọn đời, kiến thức ở Trường lớp chưa bao giờ là đủ để có thể tự tin đứng trình bày trước lớp được.
Và đặc biệt mình dạy cho những bạn đã đi làm, nên mối quan hệ và ngoại giao các bạn cũng tốt lắm, mình nói mà không chắc chắn thì sẽ dễ bị hỏi vặn lại. Mình không giải đáp thoả đáng thì làm sao các bạn HV khác có thể tin tưởng và nghe theo được. Nên nói gì cũng nên có nguồn, thấy giống lại khoảng thời gian làm Luận văn Thạc sĩ quá, cũng có mối quan hệ bắt cầu hết chứ không phải ngẫu nhiên mà điều kiện ban đầu để trở thành Giảng viên cho Trung tâm phải là Thạc sĩ. Giờ thì do thiếu GV quá nên trung tâm hạ yêu cầu xuống là tuyển trình độ Đại học, nhưng mình thấy vẫn nên tuyển trình độ Thạc sĩ thì mới có nhiều góc nhìn hơn để có thể truyền đạt tốt được.
Để có được cái Tốt nghiệp sắp tới thì có lẽ cái bữa bảo vệ cũng rất đặc biệt (với mình), rơi vào ngày “song trùng” (bắt chước Shopee) là ngày 05 tháng 05 (phải nộp bài và chờ đợi hơn 2 tháng từ đầu tháng 3). Và mình cũng là người mở màn cho ngày hôm đó. Mình thuộc khóa sau (khóa K28) nhưng chưa phải là nhỏ tuổi nhất, có mấy bạn khóa trước còn trẻ hơn nữa (chắc mấy bạn đã biết và tranh thủ học Thạc sĩ sớm để có cơ hội thăng tiến sau này).
Và có lẽ không biết trùng hợp hay có đấng bề trên nào sắp đặt, mà ngày bảo vệ luận văn Thạc sĩ đó lại chính là ngày khai giảng lớp Marketing Online đầu tiên ở Trung tâm. Mình cũng hay lấy mấy cái ví dụ trong Luận văn làm bài học khi chia sẻ cho Học viên (vì đề tài luận văn mình làm cũng nói về mảng Marketing Online này). Nên giờ Luận văn có thể nói mình thuộc nằm lòng từng chi tiết luôn rồi, cũng gọi là có chút giá trị thực tế chứ không phải chỉ lý thuyết trên giấy nộp xong rồi là bỏ đi.
Rồi cũng phải có cái duyên để định hình cho mình được một cơ hội, một công việc, một cái sự nghiệp vững bền. Mà cái duyên này cũng phải xuất phát từ chính bản thân, phải không ngại những việc khó. Từ cái cơ hội có được, sẽ có thêm định hướng để đào sâu nghiên cứu và tự học thêm để có thể thực sự phát triển và thăng hoa hơn trong công việc. Những điều thăng hoa trên sẽ giúp có thêm nhiều niềm vui, nhiều sắc màu hơn trong cuộc sống. Mình không nghĩ là sẽ sớm định hình được vị trí công việc sắp tới như ngày hôm nay.
=> Câu kết mình muốn nói qua bài này: Đừng mong cuộc sống dễ dàng hơn, hãy mong là bạn trở nên giỏi hơn để có thể làm những điều khó khăn, vì trong khó khăn luôn có chứa nhiều cơ hội trong đó. Bạn đã “chất” rồi thì cơ hội sẽ tự tìm đến, không cần phải đi tìm (vì cũng biết ở đâu có cơ hội mà đi tìm)
Mình đã phải trải qua khoảng thời gian khó khăn là những ngày “chân ước chân ráo” chưa có kinh nghiệm giảng dạy mà phải dạy 2 lớp (hơn 12 tiếng) vào thứ 7 từ tờ mờ 8h sáng đến hơn 9h tối mới về đến nhà (chắc phải có điểm gì ở mình tiềm năng mà trung tâm nhìn thấy được). Dạy xong hôm đó mình khan tiếng không nói ra hơi đến hết ngày hôm sau. Giờ thì đã quen và đang phụ trách 4 lớp cho trung tâm, ngày nào cũng dạy thì mọi người thấy là nhiều thiệt đó nhưng nghĩ lại những ngày cực khổ làm cái Luận văn Master thì thấy cũng đáng mà 😀. Mỗi người đều có sự lựa chọn hướng đi cho riêng mình và mình tin là đang đi đúng hướng. Nói chung không nên bỏ qua bất cứ cơ hội nào vì biết đâu bạn sẽ phù hợp với cơ hội đó thì sao?
Kết tập 2: Bận gì bận chứ cũng sẽ không bỏ thói quen viết Blog, cái Blog ban đầu cũng chỉ là sở thích cá nhân nhưng đã giúp mình rất nhiều trong công việc và cuộc sống. Sẽ cố gắng viết tối thiểu một tháng một bài cho cái Blog này, tập trung nhiều hơn vào chất lượng (thiên về góc nhìn, cảm nhận về một mảng/một sự việc gì đó), số lượng bài trước giờ thấy vậy cũng đã tạm ổn rồi.
Cảm ơn bạn đã dành thời gian xem bài viết tới những đoạn cuối cùng này. Chúc bạn có nhiều niềm vui và sức khoẻ, đạt được nhiều thành công hơn nữa trong công việc và cuộc sống!