Thời Đại Thiếu Nữ Của Tôi – Our Times

Thời Đại Thiếu Nữ Của Tôi – Our Times

Thanh xuân luôn là hồi ức tươi đẹp nhất của cuộc đời mỗi người. Dù rằng mỗi câu chuyện trong những bộ phim thanh xuân đều không hoàn toàn giống câu chuyện của từng người xem, nó vẫn đem lại cảm giác thân thuộc lạ kỳ. Để khi nhớ đến từng tình tiết là có thể cười vui vẻ; hay đặt mình vào nhân vật nữ, trộm nghĩ nếu cuộc đời mình có thêm một soái ca học đường hay trải qua mối tình khắc cốt ghi tâm thì ắt hẳn sẽ đáng nhớ lắm. Movie thời thanh xuân lưu dấu ấn sâu đậm nhất trong lòng tôi là You are the apple of my eyes, từ 2011 đến giờ chưa từng thấy chán. Và hiện tại là Our Times – Thời đại thiếu nữ của tôi. Dằn vặt, nuối tiếc, day dứt,…đều tập trung đầy đủ trong 120 phút film.

Nổi bật nhất trong dàn nhân vật chính là nam chính Vương Đại Lục vai Từ Thái Vũ. Vương Đại Lục thể hiện nhân vật này rất hoàn hảo và trọn vẹn.

9

“Rất lâu về sau bạn sẽ hiểu ra, người đầu tiên bạn ném bóng nước không phải là người bạn ghét nhất, mà là trong mắt bạn chỉ có người đó mà thôi.”

tumblr_inline_o1j5rdYQPc1qaa20l_540.gif

“Thì ra thích một người, ta sẽ không có dũng khí nói với cô ấy rằng, tối đó mình ước với sao băng, hi vọng trong ước mơ của cô ấy có tôi…”

5.jpg

Một Từ Thái Vũ đơn phương cô độc như thế. Một Từ Thái Vũ vốn từ đầu đến cuối trong mắt chỉ có Lâm Chân Tâm. Một Từ Thái Vũ hy sinh âm thầm cho người con gái mình thích. Một Từ Thái Vũ khiến người khác ngỡ ngàng và chua xót.

Vì Từ Thái Vũ, tôi đã xem bộ phim hai lần liên tiếp. Chắc hẳn đến đoạn Âu Dương Phi Phàm kể cho Chân Tâm sự thật, mỗi người đều chất chứa cảm xúc khác nhau. Có người như tôi, không kìm nước mắt cho những nụ cười gượng của Từ Thái Vũ. Có người tim như bị cứa đau đớn. Có người lặng lẽ lắc đầu, nuối tiếc thay cho hai người có tình nhưng lại để vuột mất nhau trong cuộc đời….. Sau khi xem hết kết cục, biết được tình cảm giấu kín ấy, tôi đã ngay lập tức xem lại từ đầu. Ở từng phân đoạn giữa Từ Thái Vũ và Lâm Chân Tâm, tôi để ý các chi tiết nhỏ nhất. Và quả thực trong mắt Từ Thái Vũ ngay ban đầu đã có sự khác biệt. Hóa ra tôi giống Lâm Chân Tâm, không hề nhận ra điều đó. Hóa ra tôi cũng đã bỏ lỡ những rung động sâu xa của cậu ấy.

maxresdefault.jpg

Tim đập thình thịch một cách bất thường…

Bảo vệ cô gái mình thích khỏi bị xe đụng…

Lao xuống hồ bơi cứu cô gái đó, đau đớn khi nghĩ cô ấy sẽ ngạt thở…

Ánh mắt bi thương nhìn cô ấy tiến đến bên người khác…

Cố tình mua móc khóa thần tượng cô ấy nhưng lại nói dối là ngẫu nhiên…

Đau lòng nhưng vẫn dứt khoát đẩy cô ấy đến bên cạnh người cô ấy thích…

Chịu đựng bị đánh để bảo vệ cô gái đó…

Bị thương nặng vẫn cố bảo toàn tấm standee thần tượng của cô gái…

Chấn thương nặng cần phẫu thuật nhưng không cho cô ấy biết…

Đang truyền nước biển ở bệnh viện, nhưng biết cô ấy không ổn liền không nề hà trực tiếp đến nhà cô ấy…

Dù không thích, song vẫn tự nguyện theo đuổi một người khác, để cô gái mình thích có thể chiếm được trái tim người cô ấy muốn…

Nằm viện vẫn làm bài đầy đủ vì lời hứa khi xưa với cô gái…

Luôn dõi theo cô ấy từ phía xa…

Hiểu và yêu người con gái đó sâu nặng…

our_times_taiwan_movie_2015_hk_e68891e79a84e5b091e5a5b3e69982e4bba3_e99bbbe5bdb1_e9a699e6b8af_e999b3e78e89e78f8a_e5ae8be88ab8e6a8ba_e69e97e79c9f4.jpg

Từ một lá thư nguyền rủa của Lâm Chân Tâm ngốc nghếch tốt bụng, định mệnh đã buộc họ với nhau thật chặt. Còn nhớ nụ cười của Từ Thái Vũ lúc đọc bức thư. Cậu không để ý ô tô đang lao tới không phải vì shock quá, mà vì thấy người viết dễ thương quá. Điểm tôi thích nhất ở Từ Thái Vũ là cậu tìm hiểu Lâm Chân Tâm một cách rất nghiêm túc với mục đích là kết bạn. Tuy Lâm Chân Tâm lúc đó ngoại hình không bắt mắt, tóc tai bù xù, cặp kính cận to bự, tay chân lóng ngóng, cậu vẫn dành tình chân thành cảm cho cô ấy. 

“Cám ơn cậu đã xuất hiện trong tuổi thanh xuân của mình.”

Từ Thái Vũ thực ra tính cách cực kỳ tốt. Thân thiết với bạn bè, học hành giỏi (chỉ là do không muốn học nên mới bết bát thế), có thể nhìn ra được vẻ đẹp nội tâm của Lâm Chân Tâm, đặt người khác lên trước bản thân mình…Trên đời này liệu có mấy ai được như Từ Thái Vũ chứ?

“Thì ra khi nhìn cô ấy tiến đến với người cô ấy thích, tôi mới nhận ra mình đối xử với cô ấy không tốt, là để cô ấy chú ý đến mình.”

Tôi không trách Lâm Chân Tâm. Ban đầu đúng là cô ấy thích Âu Dương Phi Phàm. Vì vậy, khi thân thiết với Từ Thái Vũ hơn, cô không thể phân biệt được là bạn, hay là thứ tình cảm lớn lao nào khác. Và cũng bởi vì Từ Thái Vũ giấu cảm xúc quá kỹ, che đậy bằng đủ cách, nên Lâm Chân Tâm không thể nói ra được. Cô ấy vốn tưởng Từ Thái Vũ vẫn thích Mẫn Mẫn.

Thì ra họ cũng từng gần tình yêu đến vậy, nhưng lại không biết cách tự nắm bắt thời điểm hai trái tim cùng đập một nhịp…. 

Nhiều lần tôi còn suýt tưởng họ sẽ nhận ra chân tình trong mắt nhau. Nhưng hoàn toàn không phải. Họ không nghĩ đến, cũng không dám nghĩ đến…

Có một phân đoạn thể hiện cảm xúc của Lâm Chân Tâm khá tốt. Đó là hôm sinh nhật Lâm Chân Tâm, dưới trời mưa, cô thấy Mẫn Mẫn chờ Thái Vũ, cô hiểu rằng họ đã thực sự đến bên nhau. Cô khóc. Song cô không thể để Từ Thái Vũ nhận ra. Cô chạy nhanh dưới mưa, chỉ mong trốn vào một góc mà ôm vết thương rỉ máu. Cô ngã quỵ. Từ Thái Vũ định chạy đến đỡ, rồi bị cô ngăn lại. Tôi nghĩ trong cơn mưa lớn đó, Từ Thái Vũ có lẽ đã không nhận ra Lâm Chân Tâm đau khổ đến mức nào. Nước mắt hòa lẫn vào màn mưa, mặn chát, đắng ngắt. Cơ mà nếu cậu có hiểu, thì cũng chẳng thay đổi được gì, vì lúc đó cậu chuẩn bị sang Mỹ rồi.

Untitled.png

Tuy nhiên, cùng sự biến mất của Từ Thái Vũ sau đó, Lâm Chân Tâm đã không còn giận cậu nữa. Nhất là khi Âu Dương Phi Phàm kể lại tất cả, và Lâm Chân Tâm mở đoạn băng Từ Thái Vũ tặng cô lúc trước. Quả thực, sự đau lòng của Lâm Chân Tâm không thể so được với những bi thương Từ Thái Vũ từng chịu đựng.

Thật may có cái kết HE cho tương lai vì tôi thực sự không chịu đựng thêm được một sự giày vò nuối tiếc như trong You are the apple of my eyes. Cả chục năm sau, khi mọi người đều có sự nghiệp riêng, Từ Thái Vũ và Lâm Chân Tâm gặp lại. Từ Thái Vũ vẫn nhớ đến những lời hứa ngày trước, và đem từng lời hứa một biến thành hiện thực.

our-times-5.jpg

Tôi thì mong tiếp tục nhìn thấy Vương Đại Lục thể hiện nhân vật này. Nhưng có lẽ đóng vai trưởng thành sẽ không được hợp lắm. Ngôn Thừa Húc thay thế cũng ổn, chỉ là nhìn chưa được quen. Vương Đại Lục thì hoàn toàn hợp vai lúc thiếu niên. Không phải kiểu người mỹ nam da trắng môi hồng phổ biến như bây giờ, Vương Đại Lục có nét đẹp rất cuốn hút, đặc biệt nụ cười sáng, có thể khiến người khác vui vẻ theo. Cảm giác như là vai Từ Thái Vũ được viết riêng cho Vương Đại Lục vậy. Từng ánh mắt, cử chỉ, lời nói đều rất thật, không chút giả dối. Còn Trần Kiều Ân thì khác biệt khá lớn so với một Lâm Chân Tâm trưởng thành, cũng tại nhìn mặt thời thiếu niên và mặt lúc trưởng thành chẳng có mấy điểm tương đồng, khí chất hơi khác nữa. Tuy nhiên, vì tôi thích cả Ngôn Thừa Húc và Trần Kiều Ân nên vẫn chấp nhận được điểm này.

Nhiều người so sánh bộ phim này với You are the apple of my eyes. Riêng tôi thì thấy chẳng có gì phải so sánh cả. Mỗi bộ phim là một tác phẩm xuất sắc, một bức tranh thanh xuân rung động lòng người. Điểm giống nhau họa chăng là xuất xứ Đài Loan và là thể loại thanh xuân thôi. Tính cách nhân vật khác nhau, cách phát triển và kết thúc khác. Hai bộ phim đều mang lại xúc cảm sâu lắng và ấn tượng tốt đẹp trong lòng người xem. Thế là được rồi…

0N1GIRy.jpg

“Thì ra anh là hạnh phúc mà em muốn giữ lại nhất đó. Thì ra chúng mình và tình yêu đã từng gần nhau đến vậy. Người vì em mà quyết định chống lại cả thế giới đó, người cùng em tắm mưa đó, đều là anh!”

P/S: Tôi đến với bộ phim này rất tình cờ. Đầu tiên là nghe qua trên một trang báo mạng nào đó, mơ hồ có khái niệm trong đầu. Rồi sau đó tôi bị cuốn hút bởi nam chính Vương Đại Lục trong Happy Camp. Tiếp theo đó tôi ám ảnh bài nhạc phim vô cùng xuất sắc, 小幸運/A Little Happiness của Hebe nhóm SHE. Không thể kìm lòng được mà mò bản vietsub khắp nơi. Chưa thấy có ai sub thì xem bản gốc có engsub, dù rằng engsub không thể thể hiện hết tình cảm trong lời thoại như vietsub được. Xem xong phim là chạy đi viết review ngay lập tức.

Share this:

Like this:

Like

Loading…