Thám Tử Đào Hoa – Chap 1 : Nữ Thám Tử – Wattpad

                                    

Yota Rei chỉ là một cô gái trưởng thành 28 tuổi bình thường, nhưng tính cách của Yota Rei lại cực kì ngố, khuôn mặt trời cho đã xinh đẹp, nhưng lại không biết dùng cứ đâm đâm vào vô số quyển sách trinh thám hay nhưng bộ truyện anime về trinh thám, dù không phải là kẻ mọc sách nhưng Rei vẫn bị cận thị, không nặng lắm nhưng do lạm dụng mắt cố nhìn trong tối quá nhiều nên cận càng cận vó chút nặng đi (1->3) dù chỉ có 3 độ nhưng bỏ mắt kính ra nhìn thật sự như người mù.

Dù thấy được khuôn mặt hay những đồ vật xung quanh trong tầm mắt gần, từ xa thì không thấy rõ là ai cả, như trường hợp vừa rồi xảy ra và hiện tại. 

Rei đang ngủ đang say sưa trong thư viện tầng 2 của mình, một tiếng rống khá to và khàn khàn.

"YOTA REI, cô đi xuống đây cho tôi! "

Rei đang ngủ cũng phải giật mình mà mở to mắt, vô ý làm rơi luôn cặp kính của mình để trên bàn, nó lờ đờ ngồi dậy dụi mắt, từ từ đi ra mở cửa phòng thư viện đi xuống lầu kiểm tra xem là ai mới rống lớn họ tên nó như vậy.

Rei dụi dụi mắt mình đi tới, nó khẽ cau mày, cố gắng nhìn gần và kỹ, khi nhìn kỹ lại hoảng hốt gọi ông ấy.

"A-ai rống lớn thế...? Thanh tra Han!? "

Thanh tra Han : là một thanh tra cảnh sát, ông đã nhiều lần giải quyết các vụ án cùng với Rei trong hơn mười năm(từ 16 tuổi-28 tuổi —> 12 năm)

Một người đàn ông cao to, đầu hối chống nạnh nhìn Rei.

"Rống gì ở đây? Cô là thám tử lại để văn phòng mình bỏ ở ngoài đường, tôi tìm tận nhà cô mới biết cô lại ngủ trong thư phòng? Mà tôi nhớ không lầm, cô còn 1 vụ án nữa mới hoàn toàn được nghỉ hưu. "

"Hah... Tôi quên mất."

Rei cười trừ gãi đầu đang rối của mình.

"Tôi không muốn công việc vụ án giết người bị chậm trễ, với lại nghi phạm lần này lại là một vị chức cao trong công ti H, ông ta là nghi phạm duy nhất có mặt tại hiện trường và là người cực kỳ khó đối phó, hiện trường vẫn giữ nguyên cho cô kiểm tra, nhớ đừng làm như 12 năm trước được rồi. Cô cũng đã vô làm thám tử này hơi lâu rồi. Dù lúc đó cũng chỉ là cô học sinh 16 tuổi. Nhớ những gì tôi căn dặn. Mà mắt kính cô đâu rồi? Bỏ quên trong thư viện nữa à?"

Thanh tra Han vừa nói vừa nghi hoặc khi thấy thứ rất hay đeo cặp kính dầy cộp lại biến mất trên khuôn mặt vốn đã xinh đẹp nhưng bây giờ lại thành kiểu kỳ dị này.

"A-Ah, chút nữa quên mất, cảm ơn ngài thanh tra Han nha. "

Cảm ơn xong, Rei phóng như bay lên lầu lấy cặp kính.

Nó rất phấn khích khi được phá án, vụ gì cũng được, nhưng vụ có liên quan đến mèo là nó miễn. Mong là lần này đi tới không có mèo.

Mèo là thứ động vật cực kì đáng yêu, nhưng đối với cái dòng họ Yota thông minh từ nhỏ như Rei là điều cực kỳ kinh khủng, nó như là một con quái vật nếu con mèo ấy kêu lên "meow meow" là Rei chết đứng thật sự.

Trở lại hiện tại, vừa xuống lầu đã sửa soạn lại quần áo như bình thường Rei luôn mặc, 1 chiếc quần rộng xộc xệch và áo sơ mi đầy lịch sự. Mái tóc có chút chỉnh lại nhưng vẫn như cũ. Nó bước xuống lầu không nghĩ nhiều cùng thanh tra Han leo lên xe chạy đi.