Sao trời lấp lánh

Sao trời lấp lánh

20180519

Tên gốc: Trọng sinh chi lãng lãng tinh không

Tác giả: J112233

Thể loại: Trọng sinh, hiện đại, 1×1, giới nghệ sĩ, HE.

Chuyển ngữ: QT và nhiều công cụ khác.

Biên tập: MissTony (misstony.wordpress.com)

Tình trạng: Hoàn (61c+1PN) (29/05/2018)

—————-

Giới thiệu

Kiếp trước Bạch Lãng là một minh tinh nhỏ, ghét BOSS ra mặt kia, lại đâu ngờ đau tim chết queo vì một cuộc yêu ngu dại, còn kéo cả BOSS phải tiễn anh nốt đoạn đường cùng.

Nên khi sống lại, đách có yêu đương gì nữa, còn BOSS hả… gã muốn, cho luôn.

Vậy nên, đây là câu chuyện về một anh chàng minh tinh nhỏ tiện đường lụm BOSS, sau đó, tình giả thành thật rồi.

——————

Spoil (by Yoruyuki)

Uhm uhm bộ này sủng ơi là sủng luôn đóa nha, anh công có một tiểu bánh bao nha, bé này với Dung Tán chắc chắn là một coup rồi, con anh công đúng manh luôn (*´∇`*).

Bé thụ kiếp trước rất là tiểu bạch, rất là trong sáng, bị tra công lợi dụng ko tính còn bị gia đình tận dụng xong rồi vứt bỏ, đến cả người quản lý đầu tiên của bé cũng là người bán thông tin của bé cho báo chỉ nha aizz cái số long đong gì đâu (╯-╰”)

Kiếp này bé đã lột xác a, “con thỏ nóng này cũng biết cắn người a” đấu với cả Ảnh đế nha, dĩ nhiên một phần thắng đẹp như vậy là nhờ anh công nữa. Thực ra bé không đi ngược tra công, là anh công sau khi biết mọi chuyện liền thiết kế ngược tra a, ngược thiệt thảm a, ngay cả Bạch Lễ ca ca bé anh cũng ngược tuốt, nhưng mà nhẹ hơn xíu a. Kiếp này anh còn ra tay cả với tinh cũ của anh chính là bạn Ảnh đế năm đó vì muốn thành công đã bỏ anh (khi đó vẫn còn là chân chạy thuyền) để Hồng lão bao dưỡng 10 năm bây giờ lại quay lại tìm anh vì muốn thoát khỏi Hồng lão a, kết cục xin chia buồn, phải từ bỏ diễn nghệ lại còn bị cột dính vs Hồng lão

Chỉ hơi tiếc cho hội 4 người bạn thân này, cuối cùng lại mất đi 2 người a, hơi tiếc cho bạn bác sĩ, bởi vì khúc cuối bạn ấy thật là nhận ra mình tiếp tay cho Ảnh đế là sai, aizz

Tóm lại, chài ơi, anh công ảnh sủng lắm lắm luôn ấy, chuyện gì ảnh cũng gần như biết hết trơn hết hết trọi hà, tại ảnh có gắn mày nghe lén a, ngay từ đầu còn công khai cho em nó biết, em nó cũng ngoan ngoãn hầu như đi đầu cũng mang theo

Tóm lại là coi ok lắm lắm đóa, đề nghị nhảy đi (灬ºωº灬)

—————-

Review (by MaiNguynNht9)

Mẹ đẻ: J112233

Con nhỏ: Bạch Lãng x Cừu Tiềm – Trước dương quang ngây thơ sau trầm ổn ôn nhu thụ x Bá đạo lưu manh cường công

Rà bom: (Thụ) trọng sinh, hiện đại, minh tinh giới, bao dưỡng, có bánh bao ( không sinh tử), ngược tra công, sủng, hài, HE.

Tuổi thọ cuộc đời: 61 chương chính văn + 4 chương phiên ngoại

Lời khuyên nho nhỏ: Chui hết vô đây: vvvv Bộ này em gái anh zai nào cũng đọc được hếtttt

Tiểu sử cuộc đời: Thụ quân là tiểu minh tinh, bị cha mẹ ghẻ lạnh, anh trai lợi dụng, người yêu phản bội làm cho nhồi máu cơ tim mà chết… Thụ quân chết rồi, biến thành hồn, lơ lửng thấy công quân – đại boss lưu manh từng trêu đùa sẽ bao dưỡng thụ quân – lại cầm dù đứng trước mộ với nụ cười buồn bã. Thụ quân uất quá, sống lại về 10 năm trước =))) Và điều đầu tiên ẻm làm là chạy đi xin công quân bao dưỡng để trả nợ cho anh trai và đồng thời thay lời cảm ơn vì ảnh đã đau bùn trước vong linh của ẻm =))) ( Điển hình của việc lấy thân báo đáp đếy). Đầu tiên cũng từ hứng thú nên công quân đồng ý. Ai ngờ phim giả tình thật, lại yêu luôn. Đương nhiên lúc này sẽ xuất hiện bánh bao siêu manh – con trai công quân – Cừu Tiểu Hải. Truyện cũng có vài thăng trầm như ngược tra, người tình cũ, rồi quá khứ, tai nạn, scandal,..v…v…Nhưng chỉ làm truyện thêm kích thích và thu hút thôi chứ cũng không ngược. Kết HE.

Cái thu hút của bộ này đó là minh tinh giới và thân phận của công quân. Minh tinh giới vốn đã loạn, tình yêu trong này còn loạn hơn => Đó là cái kích thích. Thân phận của công quân cũng là danh gia vọng tộc, nhưng không phải thiếu gia ngậm thìa vàng từ nhỏ. Anh vốn chỉ là một tên lái thuyền quèn ( theo chính lời anh trong truyện) con riêng của người cầm quyền Cừu gia, sau mới được đưa về để tranh cái ghế chủ nhân kia =))) mấy cái này ko có nhiều nhưng lại thú vị và khác lạ hơn chứ ko phải cái gì cậu ấm thiếu gia như những truyện khác => Khá là đặc biệt đi ?!!

Nhận xét hành văn: Tác giả hành văn trôi chảy, có cao trào, bình đạm phù hợp. Không cẩu huyết, không đầu voi đuôi chuột. Hơn nữa nhà edit RẤT THUẦN VIỆT. (Từ những câu chửi đến biểu cảm hay tiếng địa phương đều cự kì thuần việt). Cái trừ của hành văn trong bộ này là viết khá mập mờ, không rõ ràng một số vấn đề ( dù ko coi là bug hay ảnh hưởng đến mạch truyện) Vì thế nếu ko đọc kĩ thì mấy thím còn không rõ là chúng nó yêu nhau lúc nào đâu =)))

Lảm nhảm đôi chút: Thực ra tui còn 4 chương nữa ( +pn là 8) mới cày xong bộ này, nhưng kết là ngược là và HE nên kệ cứ review đã =))

————-

Review (reviewtruyendammy.wordpress.com)

Câu chuyện kiếp trước của Bạch Lãng là một câu chuyện quá buồn. Bạch Lãng của quá khứ là người chịu đựng đủ sự bỏ mặc và khinh rẻ của chính người thân, người yêu phản bội, bạn bè quay lưng. Anh cả đời nghĩ đến phải làm một đứa con có hiếu, đối tốt với người yêu, kết cục lại lâm vào thế vạn kiếp bất phục, lên cơn đau tim mà chết.

Kiếp trước, người khiến Bạch Lãng cảm thấy mang nợ cũng chỉ có một mình Cừu Phục. Một người anh tưởng rằng mình chán ghét nhất, hóa ra lại là người duy nhất đưa tiễn anh trên đoạn đường cuối cùng của cuộc đời. Kiếp này, Bạch Lãng chỉ nghĩ đến báo ân, chấp nhận bán mình cho anh. Nhưng không hề nghĩ đến hành động của mình khiến cho những chuyện của quá khứ thay đổi đến nghiêng trời lệch đất. Anh có cuộc sống tốt hơn, tránh xa những người từng hãm hại anh, bước lên địa vị cao của xã hội, đồng thời có được tình yêu của người đàn ông vẫn chỉ một lòng nghĩ về anh.

Mình rất thích truyện về giới giải trí, sau khi đọc nhiều truyện, mình vẫn khá thích truyện này. Bố cục của truyện khá ổn, mạch văn đi chậm mà logic, hệ thống nhân vật cũng hợp lý, không chỉ những nhân vật chính như Bạch Lãng – Cừu Phục, mà còn có cặp phụ đáng yêu là Dung Tán và Cừu Tiểu Hải. Những đoạn sinh hoạt đời thường, dung dị nhưng luôn có những tình tiết khiến người đọc yêu thích, bật cười nắc nẻ và cảm thấy thú vị không thôi. Đánh giá chung là cực kỳ đáng đọc nhé!

———–

Review (by Điền Yên)

Có nhiều truyện tôi thích chẳng phải vì nó hay xuất sắc gì mà chỉ vì nó hợp gu, đúng chủ đề tôi thích, đúng motif nhân vật tôi thích, không bug. Thế là đủ. Sao trời lấp lánh chính là một truyện như thế.

Tôi luôn thích thể loại trọng sinh vì nó thỏa mãn ước mơ không bao giờ thành hiện thực của tôi: trở về quá khứ sửa chữa những lỗi lầm, xóa đi ân hận về những việc mình không làm, những tiếc nuối về những gì mình đã làm. Tôi không thích trọng sinh báo thù rửa hận. Hận thù là của kiếp trước, kiếp này chưa hề xảy ra thì rửa cái gì? Tôi chỉ muốn nhân vật có một cuộc đời mới, trân trọng những điều họ từng bỏ lỡ ở kiếp trước, còn ân oán tình thù chỉ là hư vô.

Bạch Lãng đã làm tất cả những điều này. Kiếp trước, anh sống đàng hoàng tử tế nhưng bị gia đình lợi dụng, bị người yêu lừa gạt đến nỗi chết trong đau đớn, thân bại danh liệt. Oán niệm vương lại trên người duy nhất trên đời thương xót cho cái chết của anh, người mà trước giờ anh không hề có hảo cảm – Cừu Tiềm. Mãi đến khi chết rồi, Bạch Lãng mới biết chân tình hóa ra là giả dối, đùa cợt lại mới là chân tình. Có cơ hội sống lại, anh chỉ có hai nguyện vọng: sống thật tốt, không để bản thân rơi vào khốn cảnh nữa; và trả ơn người kia. Người kia cái gì cũng có, anh chỉ có bản thân mình để cho đi thôi. Nếu người ấy vẫn còn muốn, vậy cho người ấy đi.

Motif quen thuộc đến phát nhàm nhưng tôi vẫn vô cùng thích. Ngoài thể loại truyện ra thì tính cách nhân vật trong truyện cũng đúng khẩu vị của tôi. Thụ thanh lãnh, ôn hòa nhưng cũng kiên cường, tử tế đàng hoàng nhưng không thánh mẫu, không dục cự hoàn nghênh, không bạch liên hoa. Công thì đúng chuẩn trai hư quyến rũ: con rơi của một gia tộc lớn, xuất thân khốn khó, bằng năng lực mà đi lên, vừa thâm sâu thủ đoạn vừa hoang dã bất cần, và dĩ nhiên không thể thiếu cao to đẹp trai.

Phải nói rằng Bạch Lãng rất may mắn vì cả 2 kiếp đều được Cừu Tiềm yêu thương. Một câu nói của Cừu Tiềm trong truyện khiến tôi cộng hẳn 1 điểm cho toàn bộ tác phẩm: “Mọi chuyện đã khác rồi, trừ chiếc dù anh che chở cho em trong kiếp trước, đời này anh sẽ vẫn làm”. Tôi thích Cừu Tiềm giống như Cổ Song Hoàn yêu Trương Hiểu Ký vậy. Không phải nàng yêu chàng, mà là yêu tình yêu chàng dành cho Lô Bán Nhi.

Mạch truyện không có gì bất ngờ. Kiểu như thế này, tôi đã đọc hàng đống: một minh tinh nhỏ mắc bệnh tim, bị người tình lừa comeout khiến sự nghiệp tan nát, gia đình từ mặt (sau khi đã lột hết tiền), chết trong cơn đau tim. Tỉnh lại ở 10 năm trước, vẫn tiếp tục làm diễn viên nhưng với đau thương và kinh nghiệm kiếp trước, tránh được các phiền phức không đáng có. Dĩ nhiên, minh tinh sẽ vẫn dây dưa với người đàn ông mình đã bỏ lỡ ở kiếp trước, kiếp này yêu thương, bù đắp cho người ấy. Kẻ thù cũ không gọi cũng đến, gây phiền toái và tất nhiên rước nhục vào thân, rơi vào hoàn cảnh giống y như minh tinh kiếp trước, thậm chí còn thảm hơn vì công rất ngầu, rất che chở thụ. Để cho cân bằng, tác giả chắc chắn bày ra 1 kiếp nạn cho công để thụ thể hiện tình yêu chân thành. Kết truyện, khỏi cần nói, công thụ hạnh phúc viên mãn, kẻ xấu bị trừng trị ^_^. Kể ra thì chẳng có gì đáng xem nhưng truyện kiểu này luôn thú vị ở những chi tiết nhỏ.

Ví dụ như Bạch Lãng sống lại vẫn bị gia đình vòi tiền. Anh bán mình cho Cừu Tiềm lấy 5 triệu rồi đến gặp gia đình. Cừu Tiềm hỏi anh có cần mình đi cùng cho thêm khí thế không, anh đáp: “nhìn người có lẽ không biết, nhìn chi phiếu nhanh hơn.” Thời đại của đồng tiền mà, cứ để tiền ra mặt.

Hay khi Cừu Tiềm chủ động đi “trả đòn” kẻ bắt nạt Bạch Lãng xong thì “hăm hở khoe công lao với anh và được anh thưởng cho rất hậu hĩnh – một miếng steak hảo hạng chiên ngập hành”. (Anh Cừu vốn thích ăn hành mà. Chi tiết này nhỏ nhưng tôi thấy rất dễ thương và ấm áp)

Lại có đoạn tình cũ của Cừu Tiềm đến dằn mặt Bạch Lãng, chọc ngoáy mắng mỏ một hồi chẳng thấy anh nói năng gì, cậu ta cáu lên hỏi: “có nghe không đấy?” thì nhóc con Tiểu Hải đang ngồi trong lòng Bạch Lãng lại nhanh nhảu trả lời: “Có ạ”.

Nhân vật phụ có Hồng Ngụ khá ấn tượng. Nói một cách công bằng, Hồng Ngụ cũng cùng một kiểu như Cừu Tiềm: thế lực đứng đầu một phương, yêu Cừ Toàn, che chở nâng đỡ, độc đoán. Chỉ khác là ông ta vừa già vừa què nên cái kết dành cho Hồng Ngụ và Cừ Toàn là sự chịu đựng của Cừ Toàn. Nhưng tôi không hề ghét nhân vật Hồng Ngụ này. Ông ta cũng rất quân tử. Ông ta cho Cừ Toàn chọn tự do hay danh lợi. Cừ Toàn lại muốn cả hai, thậm chí cả 3 khi muốn luôn Cừu Tiềm. Tham lam như thế sao được. Hồng Ngụ khá bao dung cho Cừ Toàn khi để cậu ta lựa chọn, chọn sai vẫn cho cơ hội quay về. Cừ Toàn không thích lão chẳng qua vì lão không to khỏe đẹp trai như Cừu Tiềm thôi. Vậy mới nói: bạn làm gì không quan trọng, nhan sắc của bạn sẽ quyết định bạn là nhân vật chính diện hay phản diện.

Khang Kiện – tên khốn hại Bạch Lãng đời trước, đến đời này vẫn là một kẻ cặn bã. Hắn lấy vợ để lợi dụng quyền thế nhà cô rồi ngay khi hắn kiếm được chút tiền đã lập tức trở mặt mắng chửi cô. Cô vợ này là con gái được cưng chiều từ nhỏ, cũng thuộc loại đanh đá ích kỷ, nhưng với tư cách là một người vợ, cô ấy đã vì chồng. Khi Khang Kiện cần tiền làm ăn, cô giấu cha mẹ, cho Khang Kiện cầm cố căn nhà đứng tên mình. Dù cô không tin chồng đủ năng lực kinh doanh ghê gớm nhưng cô vấn chấp nhận. Thế nên mặc dầu tôi không ưa tính phách lối của cô và cái trò cô chơi đểu Bạch Lãng, tôi vẫn không ghét cô.

Couple nhí Dung Tán – Cừu Tiểu Hải rất đáng yêu. Phiên ngoại về hai đứa lúc lớn yêu dễ thương hết biết. Chung quy vẫn là do tôi nhan khống, thấy trai đẹp bất kể độ tuổi là mê.

Nhân tiện nhăc các bạn, nếu may mắn trúng được vé số trọng sinh mà méo có năng lực gì trong tay như chơi cổ phiếu, đánh xổ số thì chỉ cần mua bản quyền mấy cuốn hot kiểu HP, 50 sắc thái trước khi nó nổi là đủ giàu rồi. Nhá nhá nhá =)))

—————-

Link: https://misstony.wordpress.com/t%E1%BB%A7-sach/sao-troi-lap-lanh/