Sao Hôm, sao Mai

dientich.gif (11346 bytes)

SAO HÔM, SAO
Mai

            Nhân dân ta thường hát:

Buồn trông chênh chếch sao Mai
Sao ơi, sao hỡi nhớ ai sao mờ…
(Ca dao)

        Chiều tối, nhìn
bầu trời phía Tây có một ngôi sao Hôm lấp lánh. Sáng sớm, phía Ðông, xuất
hiện ngôi sao Mai vời vợi nhớ thương.

        Sao Hôm, sao Mai
ngóng trông nhau một trời Tây Ðông thương nhớ, đợi chờ nhau mà không bao
giờ gặp. Giữa khoảng không nghìn trùng ấy còn một ngôi sao đêm đêm cứ
băng trôi giữa bầu trời vô tận. Người ta gọi đó là ngôi sao Vượt. Ngôi
sao ấy lao đi, lao lại, như tìm ai giữa không gian mờ mịt.

        Trong trí tưởng
tượng của nhân dân, ba ngôi sao ấy chính là ba linh hồn oan khuất tìm nhau
giữa vô tận, vô cùng. Người xưa kể sự tích Sao Hôm, sao Mai như sau:

           
Hai anh em nhà kia mồ côi cha mẹ. Chúng quấn túm nuôi nhau. Ðến một ngày,
người anh đã có vợ, bị bắt đi phu. Lúc ra đi, anh giấu giọt nước mắt, dặn
em:
– Anh đi chưa biết ngày về. Anh thương chị, nhớ em lắm. Em ở nhà nghe lời
chị và trông nom chị nhé.
    Nghe lời anh, em đêm ngày lo lắng coi giữ chị. Em khoét một
lỗ vách, đêm đêm luồn tay qua, đặt lên bụng chị để canh. Không ngờ, chị
có thai. Em sợ trốn đi.

           
Người em đi về phía mặt trời lặn. Một hôm, trời xẩm tối, chàng đến ngọn
núi cao thì chết vì kiệt sức, biến thành sao Hôm trông về xuôi mong nhớ.

           
Người anh trở về, thấy sự rắc rối, rất giận em. Người vợ ra sức kêu van
chồng hiểu cho, nhưng vô ích. Rồi chị đẻ ra một bàn tay. Người anh hiểu em
mình bị nghi oan, liền đi tìm.
    Chàng theo đường mòn về phía mặt trời mọc, gặp ai cũng
hỏi:
– Có thấy em tôi ở đâu không?
    Nhưng ai cũng trả lời:
– Em anh, anh còn không thấy, làm sao chúng tôi thấy được.
    Chàng buồn bã lê bước đi mãi và gục xuống trên đỉnh núi
lúc ga vừa gáy sáng. Vì đói khát, vì thương em, vì ân hận, chàng hoá
thành ngôi sao Mai

           
Thấy chồng đi không về, người vợ đi tìm, gặp ai cũng hỏi:
– Có thấy chồng tôi, em tôi ở đâu không?
    Nhưng ai cũng trả lời:
– Chồng chị, chị không thấy. Em chị, chị không thấy. Chúng tôi thấy sao
được.
    Nàng xót xa thương nhớ hai người đến rã rời, vừa chạy vừa
khóc lóc, thét gào và tắt thở bên đầu núi. Nàng biến thành ngôi sao Vượt.

           
Sao Hôm, sao Mai được nhân dân ta thường nhắc đến gợi nỗi nhớ da diết,
niềm ly biệt, mất mát vô bờ. Nó là bi kịch của sự mất lòng tin. Con người
mất lòng tin sẽ lạc nhau mãi mãi. Người ta bơ vơ tìm nhau giữa hư vô.

(Theo Ðiển tích văn học- NXB
Giáo dục)

[Kỳ
trước][Trang
chủ][Kỳ sau]

 

Thông tin trên mạng Netcodo
Mọi chi tiết xin vui lòng liên hệ tại
Ban Biên Tập Mạng Netcodo
Ðiện thoại: (54)847247 – Email Intranet: [email protected]
Email Internet: [email protected]