Review Cảm Nhận Cưng Chiều Em, Sao Nhỏ – Tác giả: Xuân Phong Lựu Hỏa

Tình yêu của họ là sự hòa quyện tuyệt đối giữa tâm hồn và thể xác, gắn kết của họ mang đến sự thăng hoa tột cùng trong nghệ thuật âm nhạc. Anh là nguồn cảm hứng bất tận của cô. Và khi anh cất giọng hát bài ca cô sáng tác, thì đó là lời hát tuyệt vời nhất

Thể loại: Hiện đại, showbiz, nam số khổ, nữ hơn nam 3 tuổi, cảm động, sủng ngọt, có H, HE.
CP: Thiên vương giới âm nhạc × Nhà soạn nhạc.
Tình trạng: Hoàn edit.
Review bởi: Danci – facebook.com/hoinhieuchu
Chỉnh ảnh: Tâm
Anh bị bắt cóc đến núi rừng Tây Bắc, hơn sáu năm,
Trân bảo trong lòng bàn tay cha mẹ, lại biến thành cỏ dại trong núi
Ai cũng nói tên của anh có hoa có cây, có hi vọng, có ánh sáng,
Nhưng không ai biết, anh một đường vượt núi băng đèo, từ trong địa ngục đi ra
Gặp được cô, một đường sao sáng…
Một ngày nào đó các fans tình cờ phát hiện, nữ thần của các cô ấy lại. . .
Bị một tên lưu manh đè lên xe máy trên phố gặm điên cuồng.
Lầu 1: Phong cảnh hơi sai sai, có chút cay mắt. . .
Lầu 2: Cẩu lương không rõ lai lịch trẫm không ăn, đạp đổ
Lầu 3: Đại Ma Vương hô mưa gọi gió cuối cùng cũng có người thu thập, bày tỏ vui mừng
“Xin chào mọi người, tôi là Lâm Hi papa của mọi người đây, về tin đồn tình cảm gần đây giữa tôi và Lý Huyền, tôi muốn đính chính vài việc như sau:
Thứ nhất, tôi và Lý Huyền chỉ có quan hệ sống chung đơn thuần
Thứ hai, quan hệ sống chung của chúng tôi sắp được hợp pháp hóa
Thứ ba, các bạn giúp tôi nhìn một chút, nhẫn vàng năm kilo với nhẫn kim cương năm mươi cara, cái nào tốt hơn?”
Quần chúng: . . . Lẳng lặng nhìn anh ra vẻ X
Trước năm cô hai sáu tuổi, vẫn luôn sống cuộc sống cấm dục của một người tu hành,
Cho đến khi gặp anh, lửa cháy bừng bừng, đốt thành tro bụi.
 
cung-chieu-em-sao-nho-tac-gia-xuan-phong-luu-hoa
Strumming my pain with his fingers
Singing my life with his words
Killing me softly with his song
Telling my whole life with his words
Killing me softly with his song*
(Tiếng đàn của anh gảy lên từng nỗi đau trong em
Cả cuộc đời bỗng như hiện lên trong từng lời anh ngân
Thủ thỉ những gì em đã trải qua bằng lời ca tiếng hát
Dịu dàng hạ gục em với một khúc tình tự ấy…)

Năm 12 tuổi, Lý Huyền, cô công chúa nhỏ xinh đẹp đa tài đa nghệ cùng với năm ngôi sao nhí khác được tuyển chọn, theo chân Đoàn làm phim của Đài truyền hình Cà Chua, bôn ba mấy ngày đêm, đi vào nơi sâu nhất, hoang vu nhất của núi rừng Tây Bắc, đến một thôn trại tên là Hồng Câu Loan để tiến hành ghi hình một tập trong gameshow mới về khai quật tài năng trẻ “Ngôi sao nhỏ”.

Tại đây, vì một trong những bạn diễn nhí ăn phải đồ hỏng, bị đau bụng, không thể ghi hình nên tổ tiết mục đành kiếm một cậu bé trong thôn núi để tạm thay thế. Đó là một cậu bé gầy gò đang đốn củi trong rừng, tên Đại Ngưu, 9 tuổi, bề ngoài đen nhẻm, bẩn thỉu, quần áo cũ nát nhưng vẫn không che được ngũ quan và dáng vẻ vô cùng tuấn tú; ngay cả cách ăn nói, hành xử cũng thông minh nhanh nhẹn, không hề giống một đứa trẻ sống trên núi.

Và rồi, khi cậu bé ấy được yêu cầu hát thử thì ngay lập tức, giọng hát tự nhiên, trong trẻo, quãng âm hoàn hảo vô cùng rộng đã thu hút tất cả mọi người.

Đạo diễn mừng như bắt được vàng, ghép đôi cậu với Lý Huyền rồi tiến hành ghi hình ngay. Nhưng vừa lúc đó, một đám người tự xưng là bố mẹ Đại Ngưu hùng hổ kéo đến đòi người. 

Cậu bé mới khóc lóc van xin, nói rằng đấy không phải bố mẹ ruột của cậu. Tên cậu cũng không phải là Đại Ngưu. Cậu là Lâm Hi, bố là Lâm Chính Huyền mẹ là Hà Nhược Lan, cậu bị bắt cóc rồi đem bán đến đây đã 3 năm rồi, cầu xin mọi người hãy cứu giúp. Tiếc rằng đám người kia quá mức hung hãn, đoàn ghi hình lại sợ phiền phức, nên mọi người đều làm như không biết, để bọn chúng dẫn cậu đi, còn cắt hết mọi hình ảnh về cậu bé đã quay, cứ thế trở lại thành phố.

Lý Huyền khi đó mới 12 tuổi, còn quá non nớt, chẳng biết nên làm gì, cũng chỉ có thể cùng đoàn phim trở về, ôm theo hi vọng là sẽ có người lớn trong đoàn đứng ra giúp cậu bé. Nhưng tận sâu trong lòng cô, bao nhiêu năm sau, vẫn luôn có một sự áy náy không yên đối với cậu bé ấy. Hình ảnh cậu bé dùng hết sức lực nắm chặt lấy bàn tay cô như nắm lấy cọng cỏ cứu mạng cuối cùng, van cầu cứu giúp, đôi lúc vẫn trở đi trở lại giày vò lương tâm và ám ảnh giấc ngủ của cô.

Vào năm 16 tuổi, Lý Huyền được debut và lập tức ghi dấu ấn mạnh mẽ trong công chúng nhờ giọng hát đầy nội lực. Cô nhanh chóng trở thành Thiên Hậu trong làng âm nhạc, đạt được vô số giải thưởng danh giá. Nhưng đúng lúc cô đang đứng trên đỉnh cao vinh quang nhất, thì lại chịu một cú sốc lớn: chứng kiến em gái Lý Sơ tự tử ngay trước mắt mình, lại ngỡ bản thân là nguyên nhân chính khiến em uất ức mà chết khiến cho Lý Huyền không thể cất giọng hát nữa. Cô tuyên bố giải nghệ và bằng tài năng thiên phú của mình, quay sang làm nhà soạn nhạc tài ba kiêm quản lý, dẫn dắt những ca sĩ trẻ, trở thành kim bài chế tác âm nhạc của công ty truyền thông giải trí hàng đầu Thịnh Ngu, có bàn tay Midas chạm vào ca sĩ nào là ca sĩ đó sẽ lập tức hóa vàng.

Quay trở lại với Lâm Hi, cậu bé Lâm Hi đáng thương của chúng ta, số phận giờ đã ra sao?!

Vốn là con trai duy nhất trong một gia đình thương nhân bất động sản giàu có, sinh ra đã được hưởng hết tình yêu thương và cưng chiều của bố mẹ, Lâm Hi đang sống trong hạnh phúc và sung sướng tại nơi phồn hoa đô thị rực rỡ thì bị bắt cóc, rồi một hộ dân nghèo khó không con trên núi Hồng Câu Loan hẻo lánh ngày đó đã đem hết tài sản của họ là 3 ngàn 5 trăm tệ để mua cậu về. Không chịu được cảnh sống nghèo khổ nơi thôn quê với những bữa cơm mà một miếng thịt cũng đã là cả vấn đề lớn, phản kháng thì bị đánh đập, đối xử tàn bạo, hành hạ cả về tinh thần và thể xác. Cho đến khi bố mẹ hờ sinh được một đứa con ruột, thì cái địa ngục trần gian ấy lại thăng cấp thành lò luyện ngục, không có khổ nhất, cực nhất, đau nhất, chỉ có khổ hơn, cực hơn, đau hơn. Cậu bị bắt làm việc quần quật ngày đêm, chẳng được học hành, bữa đói bữa no, có ý định chạy trốn sẽ bị bắt về, tra tấn bằng những cách thức dã man nhất.

Tận đến năm Lâm Hi 12 tuổi, mới được giải thoát, trả về nhà. Nhưng chờ đợi cậu lúc này không phải là bố mẹ thân yêu, mà là hai nấm mộ xanh cỏ. Lạc mất con, bố mẹ cậu đã tiêu tán toàn bộ gia sản, nhà cửa, công ty… để tìm kiếm. Tiếc rằng, vẫn không tìm được. Mẹ cậu vì quá đau khổ nên uống thuốc tự tử, bố cậu cũng sớm ra đi theo…Vậy là, Lâm Hi xa nhà 6 năm, khi quay trở lại, chẳng hề nhận được chút an ủi nào, bố mẹ đã mất, đến một mái nhà để ở cũng chẳng có, chỉ có thế ở tạm nhà bác, tiếp tục chịu cảnh sống nghèo khổ hắt hủi. Số mệnh của một thiên chi kiêu tử, vốn sinh ra để hưởng hết những ưu đãi của cuộc đời, lại một đường đứt gánh, hết lần này đến lần khác, bị dìm xuống đáy bùn lầy.

Chỉ là, cỏ dại theo gió mà sinh, lửa cháy bất tận, nhưng Lâm Hi thì không giống vậy, cậu là cỏ, từ bùn chui ra, sinh trong hoang dã, sống trong hoang dã, lại ngược gió mà sinh, gió càng lớn, cậu đâm chồi càng sâu, càng vươn thẳng người tiếp đón, bất kể là ai, đều không bẻ gãy được cậu, bởi rễ cây cậu có khí thế, có kiên cường.**

Nhờ tài năng và nỗ lực, Lâm Hi học 3 năm 6 lớp, cấp hai nhảy lớp, chỉ hai năm đã thi cấp ba. Năm 20 tuổi, anh thi đỗ vào Học viện nghệ thuật Thủ đô. Đi làm công, đi hát ở quán bar, miễn có tiền là anh chấp nhận, tự kiếm sống để trang trải nuôi bản thân và trả học phí. Nhưng, cũng vì những thứ đã trải qua ngày bé, lại bị số phận tôi luyện sống cuộc đời tự lập, chỉ có thể tự dựa vào chính mình, đã khiến Lâm Hi mất niềm tin vào con người, lập dị, ngông cuồng, tự cao tự đại, vô cùng thẳng thắn, không chịu thỏa hiệp. Chính vì vậy, dù có tài nhưng anh vẫn chưa có cơ hội để thể hiện nó.

Và chính lúc ấy, Lý Huyền 26 tuổi gặp lại Lâm Hi 23 tuổi. Sau đúng 14 năm. Cô ngay lập tức nhận ra anh chính là cậu bé ngày nào. Và một lần nữa, bị thu hút bởi giọng hát trời phú của anh.

Tình yêu, sự quan tâm lớn nhất đời của Lý Huyền cho đến bấy giờ luôn là âm nhạc. Âm nhạc đối với cô mà nói, không chỉ là sự nghiệp, mà còn là một phần chấp niệm cô theo đuổi và gửi gắm yêu thương, cô vô cùng trân trọng âm nhạc. Mà tình yêu đối với âm nhạc của Lý Huyền, là tình yêu đối với âm thanh hoàn hảo của tự nhiên, thứ mà khi Lâm Hi cất giọng hát, cô đã tìm thấy.
Khi em gái Lý Sơ ra đi, tưởng như đã mang theo âm thanh của cô, và cả toàn bộ ánh sáng của thế giới. Nhưng vào thời điểm tối tăm nhất cuộc đời Lý Huyền, có người cầm chìa khóa bất ngờ xông vào cánh cửa trái tim cô, mang đến hy vọng và trả lại ánh sáng. Người đó, chính là Lâm Hi.

Gặp được anh, cuộc sống và sự nghiệp của Lý Huyền đã có một mục tiêu rõ ràng. Đó là làm cho cả thế giới biết đến Lâm Hi, khiến cho giọng ca rực rỡ, đẹp đẽ, truyền cảm hứng của anh được tất cả mọi người lắng nghe.
Mục tiêu đã định, sau đó chỉ là quá trình nàng cựu Thiên hậu lạnh nhạt khó gần làm thế nào để thuần phục con ngựa bất kham, cuồng ngạo không sợ trời không sợ đất Lâm Hi. Mà thật ra là quá trình cô giáo nhạc sĩ thiên tài cưng chiều học trò đến vô pháp vô thiên, rồi bị tên học trò lưu manh đó từng bước dụ dỗ, cuối cùng là quyết định ở bên nhau~

Trước khi gặp Lâm Hi, Lý Huyền cũng từng yêu đương. Nhưng cô lại luôn bài xích cùng người khác thân mật, bất kể là đồng tính hay khác phái, nên mối quan hệ đó đều trở nên nhạt nhẽo, tình cảm không sâu, tất yếu sẽ nhanh chóng dẫn đến kết thúc. Mà riêng với Lâm Hi, ngay từ lần gặp chính thức đầu tiên, anh ôm cô, hôn cô, liên tục xâm phạm đến lãnh địa thần thánh của cô, nhưng kì lạ là cô không hề cảm thấy ghê tởm, mà những hành động đó đối với cô đều trở thành cám dỗ trí mạng.

Không chỉ có giọng hát khiến cô mê say, ở Lâm Hi còn có những điều khiến Lý Huyền ngưỡng mộ. Có lúc anh tựa như một con dã thú, nhưng có lúc anh lại chỉ như một đứa trẻ. Nhưng dù là bất cứ trong hình thái nào, anh đều là anh, không phóng đại không giả vờ, luôn sống rất thật, rất cá nhân. Vì thế, một người như Lý Huyền, bước chân vào giới giải trí từ nhỏ, cũng đã sớm quen với việc đeo mặt nạ, khi nhìn thấy Lâm Hi làm được nhưng điều mà Lý Huyền cô không làm được, lương thiện mà dũng cảm, thẳng thắn mà gan dạ, cô đã không chỉ khát vọng được sống như Lâm Hi, mà Lý Huyền quyết dùng hết sức mình để đảm bảo Lâm Hi luôn được sống như cậu vẫn hằng sống.

Mình thích tình yêu của Lý Huyền dành cho Lâm Hi là vậy. Tình yêu đó, có đam mê, có khát vọng, có kết nối, và có cả tình thương, rất nhiều. Cô thương anh một đời khổ cực, dùng tình yêu của mình để cảm hóa và ủ ấm cho anh. Lại dùng tất cả tài năng và tiềm lực của mình để đưa anh vươn cao hơn, xa hơn trong thế giới âm nhạc.

Mà tình yêu của Lâm Hi dành cho Lý Huyền, cũng chính là sự trả lời tốt nhất mà một người phụ nữ có thể chờ đợi ở một người đàn ông cô ấy đã dành cả trái tim và thể xác trọn vẹn để yêu. Anh thấu hiểu cô đến tận cùng, đưa cô đến những bến bờ đam mê nhục cảm mà cô chưa bao giờ biết tới. Cô là người phụ nữ của anh, để anh bắt nạt, để anh dằn vặt, để anh yêu thương, ngoài anh ra, ai cũng không thể.

“Tôi sẽ thương em, bất kể là hiện tại, hay là sau này.”
“Ở bên tôi, muốn gì tôi đều cho em. Chỉ cần tôi có, đều cho em.”

Ví như khi Lý Huyền cô muốn bảo bọc Lâm Hi anh, muốn vì anh mà thỏa hiệp, muốn đứng sau anh, anh không đồng ý để cô làm như vậy:
“Lý Huyền.” Lâm Hi chợt nghiêm túc, đặt cô xuống bên người mình, siết chặt cơ thể cô, để đôi mắt cô nhìn thẳng vào mình: “Anh thích ca hát, cũng thích sân khấu ngập ánh hào quang… Nhưng những thứ này, anh muốn tự mình giành lấy.”

“Em hiểu không?” Giọng anh tựa như đại dương xanh thẳm trầm tĩnh: “Anh muốn em đứng bên cạnh anh, chứ không phải phía sau, anh không cần em hy sinh, chúng ta mưa gió cùng chịu, vinh quang cùng hưởng.”

Tình yêu của họ là sự hòa quyện tuyệt đối giữa tâm hồn và thể xác, gắn kết của họ mang đến sự thăng hoa tột cùng trong nghệ thuật âm nhạc. Anh là nguồn cảm hứng bất tận của cô. Và khi anh cất giọng hát bài ca cô sáng tác, thì đó là lời hát tuyệt vời nhất dành tặng cô. Lỡ hẹn của cô, tiếc nuối của cô với âm nhạc, anh sẽ vì cô, thay cô mà thực hiện.

“Lý Huyền, lời này, tôi chỉ nói một lần, chờ em tỉnh lại, nhớ cũng được không nhớ cũng không sao, tôi sẽ không nói lại.” Ánh mắt Lâm Hi nhìn chăm chú vào bóng đêm sâu lắng như nước, vừa nghiêm túc vừa thành kính nói: “Yên tâm giao ước mơ của em cho tôi, Thánh điện âm nhạc mà em khát vọng đã từng bỏ lỡ, tôi dẫn em đi.”

“Được.” Khóe miệng cô cong lên, khuôn mặt tươi cười còn đẫm nước mắt, giống như một cô bé, vươn ngón út: “Ngoéo tay, một lời đã định nhé!”

“Một lời đã định” Đầu ngón út của Lâm Hi móc lấy cô, ngón tay hai người móc chặt vào nhau.

Phải nói rằng, sau khi drop một loạt những ngôn tình mới hoàn gần đây thì “Cưng chiều em, sao nhỏ” là cuốn truyện mà mình đã đọc trọn vẹn từ đầu đến cuối. Cảm giác khi đọc những chương đầu và phát hiện ra nó đúng là cuốn truyện hợp gu mình thật cmn quá mức phấn khích các bạn ạ. Mặc dù những chương về cuối truyện mình cảm thấy tác giả viết hơi đuối, nhất là cái kết hơi cụt (xin phép không spoil đoạn này), một số tình tiết thiếu logic, hơi kịch, nhưng về cơ bản, trên tinh thần gạn đục khơi trong, mình đánh giá cuốn truyện đọc ổn. Ngoài tình yêu của Lâm Hi và Lý Huyền, tác giả còn đề cập đến vấn nạn bắt cóc, buôn bán trẻ em và phụ nữ thật đáng sợ. Những phân cảnh nói về cuộc sống khổ cực của những người bị bắt rồi đem bán nơi vùng núi xa, tước đoạt nhân quyền, cũng như hành động bỏ trốn, ý chí phản kháng của Lâm Hi hay những cô gái bị bắt cóc ấy vô cùng đáng thương, cũng rất đáng khâm phục, thật sự đã lay động trái tim độc giả là mình. Mình không quá khuyến khích đâu, nhưng nếu bạn là người không đặc biệt soi mói, kĩ tính, có thể cân nhắc đọc thử tác phẩm này của Xuân Phong Lựu Hỏa. Đây cũng là sản phẩm edit đầu tiên của nhà tieucute (Hạ Cẩm Vân) mình đọc nhưng mình thấy chất lượng chuyển ngữ của bạn ấy khá ổn đó ạ, các bạn hãy yên tâm về phần này nhé!

P/s: Truyện có set pass, các bạn có thể chịu khó tương tác với editor bằng cách like, comment rồi inbox xin pass, hoặc chọn cách đơn giản không kém là chơi Quizz để lấy ạ, bật mí là các câu hỏi khá dễ, chịu khó chú ý một chút khi đọc truyện sẽ trả lời được thôi ????

*, Lời bài hát “Killing me softly with his song”, Roberta Flack.
Link Youtube: https://youtu.be/kgl-VRdXr7I
**, trích dẫn từ truyện.
Review by #Anh Dung Hoa:

Thể loại: Hiện đại, showbiz, nữ hơn nam 3 tuổi, SIÊU SỦNG, ngọt ngào, nam thiên vương ca hát – nữ nhà sản xuất âm nhạc, nam lưu manh thâm tình, nữ trưởng thành, HE.
Độ dài: 56 chương + 1 phiên ngoại
Tình trạng: Hoàn edit
 

 
Mười bốn năm về trước, Lý Huyền từng gặp một cậu bé tên là Lâm Hi.
 
Khi ấy cô mười hai tuổi, có thể coi là một ngôi sao nhí. Lý Huyền tham gia vào một gameshow tên là “Ngôi sao nhỏ”. Năm đó cô cùng đoàn làm phim lặn lội đến một nơi xa xôi của vùng núi rừng Tây Bắc để ghi hình. Đoàn phim đến thôn làng nhỏ, ekip sản xuất chọn cho mỗi ngôi sao nhí một đứa trẻ nông thôn nơi đây để làm cộng sự hợp xướng một ca khúc.
 
Cộng sự của Lý Huyền là một bé trai có ngoại hình rất đẹp, tuy nước da đen nhẻm, mặc trên mình bộ quần áo rách nát, nhưng lại có gì rất khác những đứa trẻ trên núi bình thường.
 
Cậu bé này không những ăn ảnh, mà còn có khả năng rất đặc biệt, chỉ cần nghe qua bài hát một lần liền có thể hát lại được, hơn nữa lại hát tiếng Anh rất giỏi. Một đứa trẻ thôn quê miền núi sao lại có thể hát được tiếng Anh tốt như vậy?
 
Để rồi khi ghi hình, cậu bé đó đột nhiên gào lên với máy quay, rằng cậu tên là Lâm Hi, cậu không phải là người ở đây, mà là bị bán tới. Cậu muốn được về nhà, cầu xin mọi người giúp đỡ cậu, mang cậu khỏi nơi này. Khi ấy, Lâm Hi bám chặt lấy tay Lý Huyền, ánh mắt tuyệt vọng và cầu cứu, giống như bám lấy khúc gỗ cuối cùng để cứu rỗi sinh mệnh.
 
Người lớn không muốn phiền phức, chẳng ai làm lớn chuyện này. Mọi cảnh quay liên quan đến sự cố này đều bị xóa bỏ. (Bài viết được post full và sớm nhất tại Lust Aveland)
 
Chỉ là ánh mắt tuyệt vọng của cậu bé Lâm Hi năm đó, đã ám ảnh Lý Huyền đến tận mười bốn năm sau.
 
Lý Huyền được chính thức debut năm mười sáu tuổi. Cô lăn lộn trong showbiz khá lâu, sở hữu giọng ca khó ai sánh kịp, danh tiếng vang xa, thậm chí nhận được hai giải thiên hậu Kim Khúc của giới âm nhạc.
 
Thế nhưng năm Lý Huyền hai mươi hai tuổi, sau sự qua đời của em gái, cô đã tuyên bố giải nghệ, từ bỏ sự nghiệp ca hát đang trên đà phát triển của mình. Sau đó, cô lui về sau màn ảnh, trở thành nhà sản xuất âm nhạc của công ty truyền thông, dẫn dắt các ca sĩ trẻ khác.
 
Gần đây, một ca sĩ được Lý Huyền dẫn dắt có quan hệ mờ ám với một người con trai lạ mặt. Vì chuyện này gây bất lợi cho sự nghiệp của ca sĩ, Lý Huyền đành phải tự mình gặp mặt người con trai kia để “chia rẽ uyên ương”, khuyên anh ta ngừng qua lại với ca sĩ của công ty cô.
 
Gặp rồi mới biết, hóa ra người con trai kia chính là chủ nhân sở hữu ánh mắt mà bao năm Lý Huyền vẫn luôn không ngừng ám ảnh – Lâm Hi.
 
Lâm Hi hai mươi ba tuổi, hiện đang là sinh viên của một trường đại học nghệ thuật nổi tiếng. Cuộc gặp gỡ mười bốn năm trước, Lý Huyền từng bị gây ấn tượng mạnh mẽ bởi giọng hát của bé trai gầy gò Lâm Hi thì mười bốn năm sau, giọng ca hoang dã đầy từ tính của anh lần nữa khiến cô phải động lòng.
 
Tài năng của Lâm Hi, Lý Huyền đều nhìn thấy, cô để lại danh thiếp công ty truyền thông của mình, mong muốn có thể giúp đỡ anh trên con đường tiến vào showbiz.
 
Sau đó, Lý Huyền chạm mặt Lâm Hi nhiều hơn, trong những tình huống vô cùng trớ trêu khó xử. Nhưng cũng vì thế mà cô phát hiện, Lâm Hi này tuy đẹp trai, nhưng lại cực kỳ cực kỳ cực kỳ không đứng đắn! Chỉ cần mở miệng một câu thì sẽ là trêu chọc hoặc là chòng ghẹo.
 
 
Đồng thời, Lâm Hi cũng là một người khá thẳng thắn, thậm chí có hơi ngang tàng, sống không vì ai mà khoan nhượng cúi đầu, không sợ hãi bất kỳ ai. Cũng chính vì tính cách này của Lâm Hi mà anh đắc tội với không ít người nhưng anh chẳng hề để ý.
 
Lâm Hi tham gia một cuộc thi “Tìm kiếm giọng ca mới”, vì tính cách của mình mà khiến một vị giám khảo khó chịu, liền cho Lâm Hi bị loại. Lý Huyền biết được, cô không muốn một tài năng như Lâm Hi lại bị chôn vùi một cách vô tình như vậy, nên đã tình nguyện vì giúp đỡ anh mà trở thành giám khảo đặc biệt, cho anh cơ hội được ở lại cuộc thi.
 
Lý Huyền tuy giải nghệ đã lâu, nhưng ít nhiều từng là thiên hậu, tiếng tăm vang xa một thời gian dài, nên cô vẫn vô cùng có địa vị trong giới showbiz. Lý Huyền trở thành giám khảo đặc biệt, các thí sinh ai ai cũng muốn về đội cô. Nhưng Lý Huyền chỉ nhận một thí sinh duy nhất, ngay từ đầu cô đã nhìn trúng tài năng của Lâm Hi. Trong mắt cô, giọng hát của anh giống như vì sao rực rỡ nhất, ai cũng không vượt qua được.
 
Vậy là, Lâm Hi và Lý Huyền có thể xem là mối quan hệ của giáo viên và học sinh. Cả hai có cơ hội đến gần nhau hơn, thấu hiểu về đối phương nhiều hơn.
 
Chỉ có Lâm Hi biết được, Lý Huyền đột nhiên giải nghệ, không phải vì cô muốn ở ẩn, mà vì cô đã không còn có khả năng hát được nữa. Chỉ có anh biết được, Lý Huyền và em gái từng có quan hệ không tốt, em gái cô căm hận Lý Huyền, vì trầm cảm mà gieo mình xuống đường ray xe lửa tự vẫn.
 
Từ đầu đến cuối, Lý Huyền chứng kiến cảnh tượng kinh hoàng ấy nhưng không thể làm được gì. Bóng ma tâm lý đeo bám Lý Huyền, khiến cô không thể nào ca hát được nữa, đam mê âm nhạc vẫn luôn cháy bỏng cứ thể bị dập tắt một cách tàn nhẫn.
 
Chỉ có Lý Huyền biết, năm Lâm Hi sáu tuổi, anh bị lạc mẹ ở trung tâm thương mại, sau đó bị một người phụ nữ bắt cóc, đưa đến vùng núi Tây Bắc, bán cho một gia đình ở thôn quê lạc hậu.
 
Lâm Hi từng sống trong ấm êm hạnh phúc, đột ngột bị đưa đến một gia đình xa lạ, bị bắt phải gọi những người đó là bố mẹ. Cuộc sống nơi này rất khắc nghiệt, khác hoàn toàn với nơi phồn hoa đô thị, một đứa trẻ sáu tuổi làm sao có thể thích nghi được. Những ngày tháng sau này của Lâm Hi giống như địa ngục vậy, không có một ngày nào yên ổn.
 
Dày vò suốt sáu năm trời, Lâm Hi được cảnh sát tìm ra và đưa về nhà. Thế nhưng đón chờ anh không phải mái nhà hạnh phúc, không phải vòng tay chào đón ấm áp, mà là di ảnh của bố mẹ ruột xa cách đã nhiều năm. (Bài viết được post full và sớm nhất tại Lust Aveland)
 
Lâm Hi và Lý Huyền đều là hai con người đáng thương, hai con người trưởng thành mang trong mình quá khứ đau đớn bất hạnh cùng nhiều vết thương chưa lành. Thế nhưng họ vẫn tiếp tục phấn đấu từng ngày, thực hiện chí hướng của bản thân.
 
Tình cảm của cả hai đến rất tự nhiên, cũng rất nhẹ nhàng. Anh và cô lâu ngày ở chung phát sinh tình cảm, sau khi xác định mối quan hệ thì cứ thế ở bên nhau, tiến hành quá trình ngược chết độc giả, ngược chết cẩu FA.
 

 
Trích đoạn ở lễ trao giải:
 
Màn hình điện thoại Lý Huyền sáng lên, là tin nhắn của Lâm Hi, cô ngước mắt, thấy Lâm Hi nghiêng đầu, cười xấu xa với cô từ xa.
 
“Tối nay em rất đẹp.”
 
Khóe miệng Lý Huyền không kiềm chế được cong lên.
 
Ngay sau đó lại có một tin nhắn gửi đến: “Thật muốn nhanh chóng kết thúc.”
 
“Vội vã muốn ôm giải thưởng về nhà hả?” Lý Huyền mỉm cười soạn tin nhắn gửi đi.
 
Rất nhanh, tin nhắn của anh được gửi đến: “Giải thưởng và em, cùng ôm về nhà.”
 

 
Tớ nhiệt liệt đề cử “Cưng chiều em, sao nhỏ” cho các bạn thuộc team yêu sủng ngọt ạ. Theo tớ thì đây là một bộ truyện vô cùng đáng đọc. Không chỉ bởi tình cảm ngọt ngào của cặp đôi nhân vật chính, mà bởi cách cả hai cùng nhau xây dựng sự nghiệp.
 
Lý Huyền vì Lâm Hi viết ca khúc, Lâm Hi vì Lý Huyền mà biến tấu bài hát của cô. Lý Huyền bỏ dở đam mê ca hát, Lâm Hi thay cô tiếp tục. Lâm Hi trở thành thiên vương âm nhạc, mọi hào quang sân khấu đều hướng về anh, Lý Huyền là người đứng sau chứng kiến hết con đường anh đi, vì anh mà trở thành hậu cần vững chắc nhất.
________________
 

fb/ReviewNgonTinh0105
Bìa: #Bụn Tần
 
*Hình ảnh chỉ mang tính chất minh họa
Cre: Google/Huaban

Thể loại: Hiện đại, showbiz, nam số khổ, nữ hơn nam 3 tuổi, cảm động, sủng ngọt, có H, HE.CP: Thiên vương giới âm nhạc × Nhà soạn nhạc.Tình trạng: Hoàn edit.Review bởi: Danci – facebook.com/hoinhieuchuChỉnh ảnh: TâmAnh bị bắt cóc đến núi rừng Tây Bắc, hơn sáu năm,Trân bảo trong lòng bàn tay cha mẹ, lại biến thành cỏ dại trong núiAi cũng nói tên của anh có hoa có cây, có hi vọng, có ánh sáng,Nhưng không ai biết, anh một đường vượt núi băng đèo, từ trong địa ngục đi raGặp được cô, một đường sao sáng…Một ngày nào đó các fans tình cờ phát hiện, nữ thần của các cô ấy lại. . .Bị một tên lưu manh đè lên xe máy trên phố gặm điên cuồng.Lầu 1: Phong cảnh hơi sai sai, có chút cay mắt. . .Lầu 2: Cẩu lương không rõ lai lịch trẫm không ăn, đạp đổLầu 3: Đại Ma Vương hô mưa gọi gió cuối cùng cũng có người thu thập, bày tỏ vui mừng”Xin chào mọi người, tôi là Lâm Hi papa của mọi người đây, về tin đồn tình cảm gần đây giữa tôi và Lý Huyền, tôi muốn đính chính vài việc như sau:Thứ nhất, tôi và Lý Huyền chỉ có quan hệ sống chung đơn thuầnThứ hai, quan hệ sống chung của chúng tôi sắp được hợp pháp hóaThứ ba, các bạn giúp tôi nhìn một chút, nhẫn vàng năm kilo với nhẫn kim cương năm mươi cara, cái nào tốt hơn?”Quần chúng: . . . Lẳng lặng nhìn anh ra vẻ XTrước năm cô hai sáu tuổi, vẫn luôn sống cuộc sống cấm dục của một người tu hành,Cho đến khi gặp anh, lửa cháy bừng bừng, đốt thành tro bụi.Strumming my pain with his fingersSinging my life with his wordsKilling me softly with his songTelling my whole life with his wordsKilling me softly with his song*(Tiếng đàn của anh gảy lên từng nỗi đau trong emCả cuộc đời bỗng như hiện lên trong từng lời anh ngânThủ thỉ những gì em đã trải qua bằng lời ca tiếng hátDịu dàng hạ gục em với một khúc tình tự ấy…)Năm 12 tuổi, Lý Huyền, cô công chúa nhỏ xinh đẹp đa tài đa nghệ cùng với năm ngôi sao nhí khác được tuyển chọn, theo chân Đoàn làm phim của Đài truyền hình Cà Chua, bôn ba mấy ngày đêm, đi vào nơi sâu nhất, hoang vu nhất của núi rừng Tây Bắc, đến một thôn trại tên là Hồng Câu Loan để tiến hành ghi hình một tập trong gameshow mới về khai quật tài năng trẻ “Ngôi sao nhỏ”.Tại đây, vì một trong những bạn diễn nhí ăn phải đồ hỏng, bị đau bụng, không thể ghi hình nên tổ tiết mục đành kiếm một cậu bé trong thôn núi để tạm thay thế. Đó là một cậu bé gầy gò đang đốn củi trong rừng, tên Đại Ngưu, 9 tuổi, bề ngoài đen nhẻm, bẩn thỉu, quần áo cũ nát nhưng vẫn không che được ngũ quan và dáng vẻ vô cùng tuấn tú; ngay cả cách ăn nói, hành xử cũng thông minh nhanh nhẹn, không hề giống một đứa trẻ sống trên núi.Và rồi, khi cậu bé ấy được yêu cầu hát thử thì ngay lập tức, giọng hát tự nhiên, trong trẻo, quãng âm hoàn hảo vô cùng rộng đã thu hút tất cả mọi người.Đạo diễn mừng như bắt được vàng, ghép đôi cậu với Lý Huyền rồi tiến hành ghi hình ngay. Nhưng vừa lúc đó, một đám người tự xưng là bố mẹ Đại Ngưu hùng hổ kéo đến đòi người.Cậu bé mới khóc lóc van xin, nói rằng đấy không phải bố mẹ ruột của cậu. Tên cậu cũng không phải là Đại Ngưu. Cậu là Lâm Hi, bố là Lâm Chính Huyền mẹ là Hà Nhược Lan, cậu bị bắt cóc rồi đem bán đến đây đã 3 năm rồi, cầu xin mọi người hãy cứu giúp. Tiếc rằng đám người kia quá mức hung hãn, đoàn ghi hình lại sợ phiền phức, nên mọi người đều làm như không biết, để bọn chúng dẫn cậu đi, còn cắt hết mọi hình ảnh về cậu bé đã quay, cứ thế trở lại thành phố.Lý Huyền khi đó mới 12 tuổi, còn quá non nớt, chẳng biết nên làm gì, cũng chỉ có thể cùng đoàn phim trở về, ôm theo hi vọng là sẽ có người lớn trong đoàn đứng ra giúp cậu bé. Nhưng tận sâu trong lòng cô, bao nhiêu năm sau, vẫn luôn có một sự áy náy không yên đối với cậu bé ấy. Hình ảnh cậu bé dùng hết sức lực nắm chặt lấy bàn tay cô như nắm lấy cọng cỏ cứu mạng cuối cùng, van cầu cứu giúp, đôi lúc vẫn trở đi trở lại giày vò lương tâm và ám ảnh giấc ngủ của cô.Vào năm 16 tuổi, Lý Huyền được debut và lập tức ghi dấu ấn mạnh mẽ trong công chúng nhờ giọng hát đầy nội lực. Cô nhanh chóng trở thành Thiên Hậu trong làng âm nhạc, đạt được vô số giải thưởng danh giá. Nhưng đúng lúc cô đang đứng trên đỉnh cao vinh quang nhất, thì lại chịu một cú sốc lớn: chứng kiến em gái Lý Sơ tự tử ngay trước mắt mình, lại ngỡ bản thân là nguyên nhân chính khiến em uất ức mà chết khiến cho Lý Huyền không thể cất giọng hát nữa. Cô tuyên bố giải nghệ và bằng tài năng thiên phú của mình, quay sang làm nhà soạn nhạc tài ba kiêm quản lý, dẫn dắt những ca sĩ trẻ, trở thành kim bài chế tác âm nhạc của công ty truyền thông giải trí hàng đầu Thịnh Ngu, có bàn tay Midas chạm vào ca sĩ nào là ca sĩ đó sẽ lập tức hóa vàng.Quay trở lại với Lâm Hi, cậu bé Lâm Hi đáng thương của chúng ta, số phận giờ đã ra sao?!Vốn là con trai duy nhất trong một gia đình thương nhân bất động sản giàu có, sinh ra đã được hưởng hết tình yêu thương và cưng chiều của bố mẹ, Lâm Hi đang sống trong hạnh phúc và sung sướng tại nơi phồn hoa đô thị rực rỡ thì bị bắt cóc, rồi một hộ dân nghèo khó không con trên núi Hồng Câu Loan hẻo lánh ngày đó đã đem hết tài sản của họ là 3 ngàn 5 trăm tệ để mua cậu về. Không chịu được cảnh sống nghèo khổ nơi thôn quê với những bữa cơm mà một miếng thịt cũng đã là cả vấn đề lớn, phản kháng thì bị đánh đập, đối xử tàn bạo, hành hạ cả về tinh thần và thể xác. Cho đến khi bố mẹ hờ sinh được một đứa con ruột, thì cái địa ngục trần gian ấy lại thăng cấp thành lò luyện ngục, không có khổ nhất, cực nhất, đau nhất, chỉ có khổ hơn, cực hơn, đau hơn. Cậu bị bắt làm việc quần quật ngày đêm, chẳng được học hành, bữa đói bữa no, có ý định chạy trốn sẽ bị bắt về, tra tấn bằng những cách thức dã man nhất.Tận đến năm Lâm Hi 12 tuổi, mới được giải thoát, trả về nhà. Nhưng chờ đợi cậu lúc này không phải là bố mẹ thân yêu, mà là hai nấm mộ xanh cỏ. Lạc mất con, bố mẹ cậu đã tiêu tán toàn bộ gia sản, nhà cửa, công ty… để tìm kiếm. Tiếc rằng, vẫn không tìm được. Mẹ cậu vì quá đau khổ nên uống thuốc tự tử, bố cậu cũng sớm ra đi theo…Vậy là, Lâm Hi xa nhà 6 năm, khi quay trở lại, chẳng hề nhận được chút an ủi nào, bố mẹ đã mất, đến một mái nhà để ở cũng chẳng có, chỉ có thế ở tạm nhà bác, tiếp tục chịu cảnh sống nghèo khổ hắt hủi. Số mệnh của một thiên chi kiêu tử, vốn sinh ra để hưởng hết những ưu đãi của cuộc đời, lại một đường đứt gánh, hết lần này đến lần khác, bị dìm xuống đáy bùn lầy.Chỉ là, cỏ dại theo gió mà sinh, lửa cháy bất tận, nhưng Lâm Hi thì không giống vậy, cậu là cỏ, từ bùn chui ra, sinh trong hoang dã, sống trong hoang dã, lại ngược gió mà sinh, gió càng lớn, cậu đâm chồi càng sâu, càng vươn thẳng người tiếp đón, bất kể là ai, đều không bẻ gãy được cậu, bởi rễ cây cậu có khí thế, có kiên cường.**Nhờ tài năng và nỗ lực, Lâm Hi học 3 năm 6 lớp, cấp hai nhảy lớp, chỉ hai năm đã thi cấp ba. Năm 20 tuổi, anh thi đỗ vào Học viện nghệ thuật Thủ đô. Đi làm công, đi hát ở quán bar, miễn có tiền là anh chấp nhận, tự kiếm sống để trang trải nuôi bản thân và trả học phí. Nhưng, cũng vì những thứ đã trải qua ngày bé, lại bị số phận tôi luyện sống cuộc đời tự lập, chỉ có thể tự dựa vào chính mình, đã khiến Lâm Hi mất niềm tin vào con người, lập dị, ngông cuồng, tự cao tự đại, vô cùng thẳng thắn, không chịu thỏa hiệp. Chính vì vậy, dù có tài nhưng anh vẫn chưa có cơ hội để thể hiện nó.Và chính lúc ấy, Lý Huyền 26 tuổi gặp lại Lâm Hi 23 tuổi. Sau đúng 14 năm. Cô ngay lập tức nhận ra anh chính là cậu bé ngày nào. Và một lần nữa, bị thu hút bởi giọng hát trời phú của anh.Tình yêu, sự quan tâm lớn nhất đời của Lý Huyền cho đến bấy giờ luôn là âm nhạc. Âm nhạc đối với cô mà nói, không chỉ là sự nghiệp, mà còn là một phần chấp niệm cô theo đuổi và gửi gắm yêu thương, cô vô cùng trân trọng âm nhạc. Mà tình yêu đối với âm nhạc của Lý Huyền, là tình yêu đối với âm thanh hoàn hảo của tự nhiên, thứ mà khi Lâm Hi cất giọng hát, cô đã tìm thấy.Khi em gái Lý Sơ ra đi, tưởng như đã mang theo âm thanh của cô, và cả toàn bộ ánh sáng của thế giới. Nhưng vào thời điểm tối tăm nhất cuộc đời Lý Huyền, có người cầm chìa khóa bất ngờ xông vào cánh cửa trái tim cô, mang đến hy vọng và trả lại ánh sáng. Người đó, chính là Lâm Hi.Gặp được anh, cuộc sống và sự nghiệp của Lý Huyền đã có một mục tiêu rõ ràng. Đó là làm cho cả thế giới biết đến Lâm Hi, khiến cho giọng ca rực rỡ, đẹp đẽ, truyền cảm hứng của anh được tất cả mọi người lắng nghe.Mục tiêu đã định, sau đó chỉ là quá trình nàng cựu Thiên hậu lạnh nhạt khó gần làm thế nào để thuần phục con ngựa bất kham, cuồng ngạo không sợ trời không sợ đất Lâm Hi. Mà thật ra là quá trình cô giáo nhạc sĩ thiên tài cưng chiều học trò đến vô pháp vô thiên, rồi bị tên học trò lưu manh đó từng bước dụ dỗ, cuối cùng là quyết định ở bên nhau~Trước khi gặp Lâm Hi, Lý Huyền cũng từng yêu đương. Nhưng cô lại luôn bài xích cùng người khác thân mật, bất kể là đồng tính hay khác phái, nên mối quan hệ đó đều trở nên nhạt nhẽo, tình cảm không sâu, tất yếu sẽ nhanh chóng dẫn đến kết thúc. Mà riêng với Lâm Hi, ngay từ lần gặp chính thức đầu tiên, anh ôm cô, hôn cô, liên tục xâm phạm đến lãnh địa thần thánh của cô, nhưng kì lạ là cô không hề cảm thấy ghê tởm, mà những hành động đó đối với cô đều trở thành cám dỗ trí mạng.Không chỉ có giọng hát khiến cô mê say, ở Lâm Hi còn có những điều khiến Lý Huyền ngưỡng mộ. Có lúc anh tựa như một con dã thú, nhưng có lúc anh lại chỉ như một đứa trẻ. Nhưng dù là bất cứ trong hình thái nào, anh đều là anh, không phóng đại không giả vờ, luôn sống rất thật, rất cá nhân. Vì thế, một người như Lý Huyền, bước chân vào giới giải trí từ nhỏ, cũng đã sớm quen với việc đeo mặt nạ, khi nhìn thấy Lâm Hi làm được nhưng điều mà Lý Huyền cô không làm được, lương thiện mà dũng cảm, thẳng thắn mà gan dạ, cô đã không chỉ khát vọng được sống như Lâm Hi, mà Lý Huyền quyết dùng hết sức mình để đảm bảo Lâm Hi luôn được sống như cậu vẫn hằng sống.Mình thích tình yêu của Lý Huyền dành cho Lâm Hi là vậy. Tình yêu đó, có đam mê, có khát vọng, có kết nối, và có cả tình thương, rất nhiều. Cô thương anh một đời khổ cực, dùng tình yêu của mình để cảm hóa và ủ ấm cho anh. Lại dùng tất cả tài năng và tiềm lực của mình để đưa anh vươn cao hơn, xa hơn trong thế giới âm nhạc.Mà tình yêu của Lâm Hi dành cho Lý Huyền, cũng chính là sự trả lời tốt nhất mà một người phụ nữ có thể chờ đợi ở một người đàn ông cô ấy đã dành cả trái tim và thể xác trọn vẹn để yêu. Anh thấu hiểu cô đến tận cùng, đưa cô đến những bến bờ đam mê nhục cảm mà cô chưa bao giờ biết tới. Cô là người phụ nữ của anh, để anh bắt nạt, để anh dằn vặt, để anh yêu thương, ngoài anh ra, ai cũng không thể.”Tôi sẽ thương em, bất kể là hiện tại, hay là sau này.””Ở bên tôi, muốn gì tôi đều cho em. Chỉ cần tôi có, đều cho em.”Ví như khi Lý Huyền cô muốn bảo bọc Lâm Hi anh, muốn vì anh mà thỏa hiệp, muốn đứng sau anh, anh không đồng ý để cô làm như vậy:”Lý Huyền.” Lâm Hi chợt nghiêm túc, đặt cô xuống bên người mình, siết chặt cơ thể cô, để đôi mắt cô nhìn thẳng vào mình: “Anh thích ca hát, cũng thích sân khấu ngập ánh hào quang… Nhưng những thứ này, anh muốn tự mình giành lấy.”“Em hiểu không?” Giọng anh tựa như đại dương xanh thẳm trầm tĩnh: “Anh muốn em đứng bên cạnh anh, chứ không phải phía sau, anh không cần em hy sinh, chúng ta mưa gió cùng chịu, vinh quang cùng hưởng.”Tình yêu của họ là sự hòa quyện tuyệt đối giữa tâm hồn và thể xác, gắn kết của họ mang đến sự thăng hoa tột cùng trong nghệ thuật âm nhạc. Anh là nguồn cảm hứng bất tận của cô. Và khi anh cất giọng hát bài ca cô sáng tác, thì đó là lời hát tuyệt vời nhất dành tặng cô. Lỡ hẹn của cô, tiếc nuối của cô với âm nhạc, anh sẽ vì cô, thay cô mà thực hiện.“Lý Huyền, lời này, tôi chỉ nói một lần, chờ em tỉnh lại, nhớ cũng được không nhớ cũng không sao, tôi sẽ không nói lại.” Ánh mắt Lâm Hi nhìn chăm chú vào bóng đêm sâu lắng như nước, vừa nghiêm túc vừa thành kính nói: “Yên tâm giao ước mơ của em cho tôi, Thánh điện âm nhạc mà em khát vọng đã từng bỏ lỡ, tôi dẫn em đi.”“Được.” Khóe miệng cô cong lên, khuôn mặt tươi cười còn đẫm nước mắt, giống như một cô bé, vươn ngón út: “Ngoéo tay, một lời đã định nhé!”“Một lời đã định” Đầu ngón út của Lâm Hi móc lấy cô, ngón tay hai người móc chặt vào nhau.Phải nói rằng, sau khi drop một loạt những ngôn tình mới hoàn gần đây thì “Cưng chiều em, sao nhỏ” là cuốn truyện mà mình đã đọc trọn vẹn từ đầu đến cuối. Cảm giác khi đọc những chương đầu và phát hiện ra nó đúng là cuốn truyện hợp gu mình thật cmn quá mức phấn khích các bạn ạ. Mặc dù những chương về cuối truyện mình cảm thấy tác giả viết hơi đuối, nhất là cái kết hơi cụt (xin phép không spoil đoạn này), một số tình tiết thiếu logic, hơi kịch, nhưng về cơ bản, trên tinh thần gạn đục khơi trong, mình đánh giá cuốn truyện đọc ổn. Ngoài tình yêu của Lâm Hi và Lý Huyền, tác giả còn đề cập đến vấn nạn bắt cóc, buôn bán trẻ em và phụ nữ thật đáng sợ. Những phân cảnh nói về cuộc sống khổ cực của những người bị bắt rồi đem bán nơi vùng núi xa, tước đoạt nhân quyền, cũng như hành động bỏ trốn, ý chí phản kháng của Lâm Hi hay những cô gái bị bắt cóc ấy vô cùng đáng thương, cũng rất đáng khâm phục, thật sự đã lay động trái tim độc giả là mình. Mình không quá khuyến khích đâu, nhưng nếu bạn là người không đặc biệt soi mói, kĩ tính, có thể cân nhắc đọc thử tác phẩm này của Xuân Phong Lựu Hỏa. Đây cũng là sản phẩm edit đầu tiên của nhà tieucute (Hạ Cẩm Vân) mình đọc nhưng mình thấy chất lượng chuyển ngữ của bạn ấy khá ổn đó ạ, các bạn hãy yên tâm về phần này nhé!P/s: Truyện có set pass, các bạn có thể chịu khó tương tác với editor bằng cách like, comment rồi inbox xin pass, hoặc chọn cách đơn giản không kém là chơi Quizz để lấy ạ, bật mí là các câu hỏi khá dễ, chịu khó chú ý một chút khi đọc truyện sẽ trả lời được thôi ????*, Lời bài hát “Killing me softly with his song”, Roberta Flack.Link Youtube: https://youtu.be/kgl-VRdXr7I**, trích dẫn từ truyện.Thể loại: Hiện đại, showbiz, nữ hơn nam 3 tuổi, SIÊU SỦNG, ngọt ngào, nam thiên vương ca hát – nữ nhà sản xuất âm nhạc, nam lưu manh thâm tình, nữ trưởng thành, HE.Độ dài: 56 chương + 1 phiên ngoạiTình trạng: Hoàn edit…Mười bốn năm về trước, Lý Huyền từng gặp một cậu bé tên là Lâm Hi.Khi ấy cô mười hai tuổi, có thể coi là một ngôi sao nhí. Lý Huyền tham gia vào một gameshow tên là “Ngôi sao nhỏ”. Năm đó cô cùng đoàn làm phim lặn lội đến một nơi xa xôi của vùng núi rừng Tây Bắc để ghi hình. Đoàn phim đến thôn làng nhỏ, ekip sản xuất chọn cho mỗi ngôi sao nhí một đứa trẻ nông thôn nơi đây để làm cộng sự hợp xướng một ca khúc.Cộng sự của Lý Huyền là một bé trai có ngoại hình rất đẹp, tuy nước da đen nhẻm, mặc trên mình bộ quần áo rách nát, nhưng lại có gì rất khác những đứa trẻ trên núi bình thường.Cậu bé này không những ăn ảnh, mà còn có khả năng rất đặc biệt, chỉ cần nghe qua bài hát một lần liền có thể hát lại được, hơn nữa lại hát tiếng Anh rất giỏi. Một đứa trẻ thôn quê miền núi sao lại có thể hát được tiếng Anh tốt như vậy?Để rồi khi ghi hình, cậu bé đó đột nhiên gào lên với máy quay, rằng cậu tên là Lâm Hi, cậu không phải là người ở đây, mà là bị bán tới. Cậu muốn được về nhà, cầu xin mọi người giúp đỡ cậu, mang cậu khỏi nơi này. Khi ấy, Lâm Hi bám chặt lấy tay Lý Huyền, ánh mắt tuyệt vọng và cầu cứu, giống như bám lấy khúc gỗ cuối cùng để cứu rỗi sinh mệnh.Người lớn không muốn phiền phức, chẳng ai làm lớn chuyện này. Mọi cảnh quay liên quan đến sự cố này đều bị xóa bỏ. (Bài viết được post full và sớm nhất tại Lust Aveland)Chỉ là ánh mắt tuyệt vọng của cậu bé Lâm Hi năm đó, đã ám ảnh Lý Huyền đến tận mười bốn năm sau.Lý Huyền được chính thức debut năm mười sáu tuổi. Cô lăn lộn trong showbiz khá lâu, sở hữu giọng ca khó ai sánh kịp, danh tiếng vang xa, thậm chí nhận được hai giải thiên hậu Kim Khúc của giới âm nhạc.Thế nhưng năm Lý Huyền hai mươi hai tuổi, sau sự qua đời của em gái, cô đã tuyên bố giải nghệ, từ bỏ sự nghiệp ca hát đang trên đà phát triển của mình. Sau đó, cô lui về sau màn ảnh, trở thành nhà sản xuất âm nhạc của công ty truyền thông, dẫn dắt các ca sĩ trẻ khác.Gần đây, một ca sĩ được Lý Huyền dẫn dắt có quan hệ mờ ám với một người con trai lạ mặt. Vì chuyện này gây bất lợi cho sự nghiệp của ca sĩ, Lý Huyền đành phải tự mình gặp mặt người con trai kia để “chia rẽ uyên ương”, khuyên anh ta ngừng qua lại với ca sĩ của công ty cô.Gặp rồi mới biết, hóa ra người con trai kia chính là chủ nhân sở hữu ánh mắt mà bao năm Lý Huyền vẫn luôn không ngừng ám ảnh – Lâm Hi.Lâm Hi hai mươi ba tuổi, hiện đang là sinh viên của một trường đại học nghệ thuật nổi tiếng. Cuộc gặp gỡ mười bốn năm trước, Lý Huyền từng bị gây ấn tượng mạnh mẽ bởi giọng hát của bé trai gầy gò Lâm Hi thì mười bốn năm sau, giọng ca hoang dã đầy từ tính của anh lần nữa khiến cô phải động lòng.Tài năng của Lâm Hi, Lý Huyền đều nhìn thấy, cô để lại danh thiếp công ty truyền thông của mình, mong muốn có thể giúp đỡ anh trên con đường tiến vào showbiz.Sau đó, Lý Huyền chạm mặt Lâm Hi nhiều hơn, trong những tình huống vô cùng trớ trêu khó xử. Nhưng cũng vì thế mà cô phát hiện, Lâm Hi này tuy đẹp trai, nhưng lại cực kỳ cực kỳ cực kỳ không đứng đắn! Chỉ cần mở miệng một câu thì sẽ là trêu chọc hoặc là chòng ghẹo.Đồng thời, Lâm Hi cũng là một người khá thẳng thắn, thậm chí có hơi ngang tàng, sống không vì ai mà khoan nhượng cúi đầu, không sợ hãi bất kỳ ai. Cũng chính vì tính cách này của Lâm Hi mà anh đắc tội với không ít người nhưng anh chẳng hề để ý.Lâm Hi tham gia một cuộc thi “Tìm kiếm giọng ca mới”, vì tính cách của mình mà khiến một vị giám khảo khó chịu, liền cho Lâm Hi bị loại. Lý Huyền biết được, cô không muốn một tài năng như Lâm Hi lại bị chôn vùi một cách vô tình như vậy, nên đã tình nguyện vì giúp đỡ anh mà trở thành giám khảo đặc biệt, cho anh cơ hội được ở lại cuộc thi.Lý Huyền tuy giải nghệ đã lâu, nhưng ít nhiều từng là thiên hậu, tiếng tăm vang xa một thời gian dài, nên cô vẫn vô cùng có địa vị trong giới showbiz. Lý Huyền trở thành giám khảo đặc biệt, các thí sinh ai ai cũng muốn về đội cô. Nhưng Lý Huyền chỉ nhận một thí sinh duy nhất, ngay từ đầu cô đã nhìn trúng tài năng của Lâm Hi. Trong mắt cô, giọng hát của anh giống như vì sao rực rỡ nhất, ai cũng không vượt qua được.Vậy là, Lâm Hi và Lý Huyền có thể xem là mối quan hệ của giáo viên và học sinh. Cả hai có cơ hội đến gần nhau hơn, thấu hiểu về đối phương nhiều hơn.Chỉ có Lâm Hi biết được, Lý Huyền đột nhiên giải nghệ, không phải vì cô muốn ở ẩn, mà vì cô đã không còn có khả năng hát được nữa. Chỉ có anh biết được, Lý Huyền và em gái từng có quan hệ không tốt, em gái cô căm hận Lý Huyền, vì trầm cảm mà gieo mình xuống đường ray xe lửa tự vẫn.Từ đầu đến cuối, Lý Huyền chứng kiến cảnh tượng kinh hoàng ấy nhưng không thể làm được gì. Bóng ma tâm lý đeo bám Lý Huyền, khiến cô không thể nào ca hát được nữa, đam mê âm nhạc vẫn luôn cháy bỏng cứ thể bị dập tắt một cách tàn nhẫn.Chỉ có Lý Huyền biết, năm Lâm Hi sáu tuổi, anh bị lạc mẹ ở trung tâm thương mại, sau đó bị một người phụ nữ bắt cóc, đưa đến vùng núi Tây Bắc, bán cho một gia đình ở thôn quê lạc hậu.Lâm Hi từng sống trong ấm êm hạnh phúc, đột ngột bị đưa đến một gia đình xa lạ, bị bắt phải gọi những người đó là bố mẹ. Cuộc sống nơi này rất khắc nghiệt, khác hoàn toàn với nơi phồn hoa đô thị, một đứa trẻ sáu tuổi làm sao có thể thích nghi được. Những ngày tháng sau này của Lâm Hi giống như địa ngục vậy, không có một ngày nào yên ổn.Dày vò suốt sáu năm trời, Lâm Hi được cảnh sát tìm ra và đưa về nhà. Thế nhưng đón chờ anh không phải mái nhà hạnh phúc, không phải vòng tay chào đón ấm áp, mà là di ảnh của bố mẹ ruột xa cách đã nhiều năm. (Bài viết được post full và sớm nhất tại Lust Aveland)Lâm Hi và Lý Huyền đều là hai con người đáng thương, hai con người trưởng thành mang trong mình quá khứ đau đớn bất hạnh cùng nhiều vết thương chưa lành. Thế nhưng họ vẫn tiếp tục phấn đấu từng ngày, thực hiện chí hướng của bản thân.Tình cảm của cả hai đến rất tự nhiên, cũng rất nhẹ nhàng. Anh và cô lâu ngày ở chung phát sinh tình cảm, sau khi xác định mối quan hệ thì cứ thế ở bên nhau, tiến hành quá trình ngược chết độc giả, ngược chết cẩu FA….Trích đoạn ở lễ trao giải:Màn hình điện thoại Lý Huyền sáng lên, là tin nhắn của Lâm Hi, cô ngước mắt, thấy Lâm Hi nghiêng đầu, cười xấu xa với cô từ xa.“Tối nay em rất đẹp.”Khóe miệng Lý Huyền không kiềm chế được cong lên.Ngay sau đó lại có một tin nhắn gửi đến: “Thật muốn nhanh chóng kết thúc.”“Vội vã muốn ôm giải thưởng về nhà hả?” Lý Huyền mỉm cười soạn tin nhắn gửi đi.Rất nhanh, tin nhắn của anh được gửi đến: “Giải thưởng và em, cùng ôm về nhà.”…Tớ nhiệt liệt đề cử “Cưng chiều em, sao nhỏ” cho các bạn thuộc team yêu sủng ngọt ạ. Theo tớ thì đây là một bộ truyện vô cùng đáng đọc. Không chỉ bởi tình cảm ngọt ngào của cặp đôi nhân vật chính, mà bởi cách cả hai cùng nhau xây dựng sự nghiệp.Lý Huyền vì Lâm Hi viết ca khúc, Lâm Hi vì Lý Huyền mà biến tấu bài hát của cô. Lý Huyền bỏ dở đam mê ca hát, Lâm Hi thay cô tiếp tục. Lâm Hi trở thành thiên vương âm nhạc, mọi hào quang sân khấu đều hướng về anh, Lý Huyền là người đứng sau chứng kiến hết con đường anh đi, vì anh mà trở thành hậu cần vững chắc nhất.________________