Review: Ánh sao duy nhất – Hồi Sênh
Tên truyện: Ánh sao duy nhất
Tên tác giả: Hồi Sênh.
Thể loại: Showbiz (Nam từ ca sĩ lên diễn viên) x Nữ – bloger nổi tiếng, nữ là fan của nam chính, thầm mến, ngọt ngào, sủng, HE.
Nhân vật chính: Giản Duy (nữ) x Giang Ngật (nam)
Tình trạng: Hoàn edit (Nhà Lynn)
Nếu như bạn từng điên cuồng hâm mộ một ai đó, theo dõi từng bước từng con đường mà họ đi, đau lòng đến rơi lệ hay sung sướng đến phát khóc thì có lẽ sẽ thấy thích hoặc cảm thấy gần gũi khi đọc truyện này. Bản thân mình là một fan-gơ gần chục năm nên khi đọc truyện cảm thấy có rất nhiều nét tương đồng với nữ chính về tâm tư của cô ấy.
Nữ chính – Giản Duy là một thiên tài khoa toán của trường đại học A, tuổi còn nhỏ nhưng tiên tục nhảy lớp, mười chín tuổi đã học nghiên cứu sinh. Nhưng cũng vì thế mà Giản Duy không có một người bạn thân nào, vô cùng cô đơn. Năm mười ba tuổi, có một đóa hoa lặng lẽ nở trong lòng Giản Duy, đóa hoa ấy mang tên ‘Giang Ngật’. Tiếng hát của anh như dòng suối ấm áp, sưởi ấm trái tim cô, vuốt ve lên tiếng thở dài của cô, trở thành một tín ngưỡng bất khả xâm phạm, cứ thế bén rễ, lan sâu trong tim Giản Duy. Anh đã dạy cô rất nhiều điều mà có lẽ chính anh cũng chẳng bao giờ biết hết được. Anh giống như kim chỉ nam, như tấm gương triết lý đã chỉ đường dẫn lối, tiếp thêm cho cô nhiều động lực vô hình để tiếp tục tiến bước.
Nam chính – Giang Ngật xuất phát từ á quân của một cuộc thi hát, sau chuyển sang làm diễn viên. Anh không hẳn là diễn viên nổi tiếng, chỉ là đang trên con đường phấn đấu và tìm kiếm vị trí đích thực của mình. Anh không có bàn tay vàng mà luôn trầy trật nếm gai cố gắng bước từng bước từng bước.
Giản Duy lần đầu tiên gặp tận mắt và vô tình được Giang Ngật giải cứu trong tình huống trớ trêu: Cô bị bao vây, xô ngã ở sân bay vì người ta nhận nhầm cô thành một người nổi tiếng khác, ai bảo cô có gương mặt giống hệt người ta, nhìn nghiêng nhìn thẳng vẫn thấy giống. Lần tiếp theo gặp Giang Ngật là trong đoàn phim, con mèo nổi tiếng của cô cũng là ‘một diễn viên’ trong đoàn phim.
Dần dần quen biết với anh, có thể trò chuyện trực tiếp, có thể chứng kiến tận mắt, có thể hiểu được tính cách con người của anh khiến cô càng thêm yêu mến, càng muốn bảo vệ anh, tình cảm cô dành cho anh tuyệt đối không liên quan đến tình yêu nam nữ, đó là một thứ tình cảm mà có lẽ chỉ có fangirl mới có thể hiểu.
Có một cô bé thế này, liên tục nhiều năm, vào năm mới khi đi chùa dâng hương, ngoài cầu nguyện cho người nhà, cô đều thành kính nguyện cầu anh được bình an thuận lợi, an khang vui vẻ.
Có một cô bé thế này, liên tục nhiều năm, cắt cắt dán dán từng mẩu tin nhỏ về anh trên báo chí để giữ lại cho riêng mình.
Có một cô bé thế này, liên tục nhiều năm, lặng lẽ ngồi trước máy tính, cắt cắt ghép ghép, biên tập những video về anh để đăng tải lên mạng, hi vọng anh được nhiều người biết đến, nhiều người công nhận, nhiều người yêu mến.
Nói chuyện yêu đương với người nổi tiếng chuyện khó khăn áp lực cỡ nào, tủi thân ra sao có lẽ cả hai đều hiểu. Khi nhận ra tình cảm của mình, anh lùi lại hai bước khiến cô cũng phải lùi lại một bước, càng cách lại càng xa. Nhưng càng xa thì lại càng thấy không thể xa hơn được nữa.
Giản Duy như một con mèo nhỏ ngoan ngoãn, nghe lời dễ bảo, hiểu chuyện nhưng cực kỳ mạnh mẽ, đối với mình, cô chính là một fan girl thành công về cả sự nghiệp và tình cảm. Còn Giang Ngật luôn cố gắng hướng đến phái thực lực, củng cố địa vị để bảo vệ con mèo nhỏ của mình và quan trọng hơn là có thể bước trên con đường mà mình yêu thích.
Có một số điều mình không thích ở Giang Ngật nhưng đây lại là thưc tế thường gặp, ví như anh rất khi đăng tin SNS, nhưng nếu đăng thì toàn nói lời kiểu yêu đương hay thổ lộ tình cảm. Fan thì tưởng là dành cho mình, nhưng thực tế lại chỉ dành cho một người,…
Có một câu trong truyện mình rất thích, cũng chính do Giản Duy nói với em họ khi cô em họ chê bai chỉ trích việc theo đuổi/cuồng hay nói chính xác hơn là phấn đấu vì thần tượng của cô: “Em không biết sự tuyệt vời của anh ấy là thiệt thòi của em. Chị không đánh em mà chị thông cảm cho em”, đủ ngầu.
Truyện này Hồi Sênh viết khá chắc tay, giọng văn cũng ổn, bố cục và cách xây dựng nhân vật khá tốt, edit cũng mượt. Tác giả này có cuốn ‘Ánh sao chờ đợi em’ khiến mình không mê nổi, nữ chính bàn tay vàng, YY hơi quá đà nhưng quan trọng hơn là edit không tốt, mình không kiên nhẫn đọc hết nên đã bỏ ngang.
Nếu như bạn cũng đang/đã từng mê một người nổi tiếng nào đó như Giản Duy hay như mình thì sao lại không đọc thử truyện này nhỉ?
Điểm: 🌸🌸🌸
Chia sẻ với ᵔᴥᵔ
Thích bài này:
Thích
Đang tải…