Những bài thơ tình học trò hay nhất – Blog Hiện Đại

Thơ tình học trò với mối tình đầu thơ ngây, trong sáng, mối tình không thể nào quên.Tình yêu tuổi học trò cứ nhẹ nhàng, trong sáng và ngây thơ như từng trang giấy trắng vậy. Có lẽ ai trong chúng ta cũng ít nhiều thuộc lòng một trong những bài thơ hay về tình yêu tuổi học trò. Cùng thưởng thức những bài thơ tình học trò hay nhất dưới đây nhé.

HOA SỮA

( Nguyễn Phan Hách)

Tuổi mười lăm em lớn từng ngày

Một buổi sáng bỗng trở thành thiếu nữ

Hôm ấy mùa thu anh vẫn nhớ

Hoa sữa thơm ngây ngất bên hồ.

Mối tình đầu mang hương sắc mùa thu

Mùi hoa sữa trong áo em và mái tóc

Tình yêu đầu tưởng không gì chia cắt

Vậy mà tan trong sương gió mong manh.

Tại mùa thu, tại em hay tại anh

Tại sang đông không còn hoa sữa

Tại siêu hình, tại gì không biết nữa

Tại con bướm vàng có cánh nó bay.

Đau khổ nhiều nhưng éo le thay

Không phải thời Rô mê ô và Juy li et

Nên chẳng có đứa nào dám chết

Đành lòng thôi mỗi đứa một phương.

Chỉ mùa thu là tròn vẹn nhớ thương

Hương hoa sữa cứ trở về mỗi độ

Hương của mối tình đầu nhắc nhở

Có hai người xưa đã yêu nhau.

NGƯỜI ẤY

( Nguyễn Thái Dương )

Ơ hay mới chỉ gặp đôi lần

Mà sáng nay lòng đã bâng khuâng

Hiên nhà, không hẹn, mình vẫn đợi

Mặc dù người ấy chỉ đi ngang !

Có lần mình đứng ngắm trước gương

Mái tóc chải hoài vẫn rối tung

Tóc mình đang rối vì cơn gió ?

Không! Bởi mình đang rối . . .cả lòng!

Gặp nhau người ấy bình thản lạ

Còn mình, mình cảm thấy nôn nao

Vừa giận vừa thương, vừa mắc cỡ

Tại mình chứ phải tại ai đâu !

Người ấy chỉ là người ấy thôi

Coi mình như con bé trong đời

Cớ gì mình mới sang mười bảy

Lòng cứ . . .làm sao lúc gặp người !

BƠ VƠ

( Vũ Hoàng Chương )

Mòn con mắt đợi cổng trường

Người ta về . . .các ngả đường xôn xao

Bóng ai nào thấy đâu nào?

Mây càng thấp, gió càng cao. . .

Một mình

Không gian ngoảnh mặt làm thinh

Giọt mưa xuân cũng vô tình trêu ai.

Mưa đầy tóc, gió đầy tai

Sầu theo bốn hướng trôi dài tâm tư.

Mong càng thêm. . .nhớ càng như. . .

Lẽ đâu tới phút này ư chưa về ?

Một mình gieo bước nặng nề

Gió tung xác lá bên hè tả tơi

Hồn chênh vênh bóng chơi vơi

Đất cong mặt giận, chân trời lảng xa.

Bởi yêu em sầu khổ dịu dàng

CHÚT TÌNH ĐẦU

( Đỗ Trung Quân )

Những chiếc giỏ xe chở đầy hoa phượng

Em chở mùa hè của tôi đi đâu?

Chùm phượng vĩ em cầm là tuổi tôi mười tám

Thuở chẳng ai hay thầm lặng – mối tình đầu.

.

Mối tình đầu của tôi có gì?

Chỉ một cơn mưa bay ngoài cửa lớp

Là áo người trắng cả giấc ngủ mê

Là bài thơ cứ còn hoài trong cặp

Giữa giờ chơi mang đến lại . . .mang về.

.

Mối tình đầu của tôi là anh chàng tội nghiệp

Mùa hạ leo cổng trường khắc nỗi nhớ vào cây

Người con gái mùa sau biết có còn gặp lại

Ngày khai trường áo lụa gió thu bay.

.

Mối tình đầu của tôi có gì?

Chỉ một cây đàn nhỏ

Rất vu vơ nhờ bài hát nói giùm

Ai cũng hiểu – chỉ một người không hiểu

Nên có một gã khờ ngọng nghịu mãi. . . thành câm.

.

Những chiếc giỏ xe trưa nay chở đầy hoa phượng

Em hái mùa hè trên cây

Chở kỷ niệm về nhà

Em chở mùa hè đi qua, còn tôi đứng lại

Nhớ ngẩn người tà áo lụa nào xa. . .

CÒN ĐÂU TUỔI HỌC TRÒ

( Nguyễn Ngọc Hùng )

Còn đâu cái thuở ngày xưa
theo em qua mấy buổi trưa tan trường
còn đâu những sáng mờ sương
đếm bao lá rụng bên đường em qua
Còn đâu áo thả đôi tà
thẹn thùng gió cuốn mây và tóc bay
ôm nghiêng tập vở trong tay
bờ vai em nhỏ cho ngày mộng mơ
Còn đâu nỗi nhớ thành thơ
tôi ngồi thả cái ngu ngơ vào chiều
từ tôi ấp úng lời yêu
chuyện tình cũng đã thành điều vu vơ
Còn đâu những tối mong chờ
cùng cây thông đứng bơ vơ một mình
bên em phố bỗng lặng thinh
chỉ bàn tay nắm cái tình ngây thơ
Còn đâu, đâu nữa giấc mơ
chỉ còn kỷ niệm ơ hờ ngày xưa…

ĐI TÌM MÙA HẠ

( Nguyễn Ngọc Hùng )

Tôi vẫn biết thời gian là nỗi nhớ
Nên làm sao tôi có thể quên người
Quên đôi mi,quên giọng nói,tiếng cười
Và những lúc em nhìn tôi hờn trách
Xa em rồi chắc lòng tôi hiu quạnh
Và ngẩn ngơ nghe nhịp đập con tin
Bấy lâu nay vì em mà lạc nhịp
Qua thật rồi những giây phút gần nhau
Mùa hạ về khi nỗi nhớ vào sâu
Trong thâm tâm những nỗi niềm trở lại
Bay ngang qua những tiếng cười vụng dại
Ngỡ tôi còn đôi tiếng hát của em
Thì là xa nên tôi sẽ đi tìm
Một chút nhớ,chút thương và chút giận
Khi bằng lăng nở tím cả đường gần
Khi hoa phượng thắm nồng thêm sắc đỏ
Ta xa rồi xa mãi rồi hạ mơ
Thương rất nhiều nhung nhớ biết bao nhiêu
Xin trả em những gì em chưa hiểu,
Để một ngày em còn nhận ra tôi.

MÙA HÈ KỶ NIỆM

( Lê Thị Kim Oanh )

Chiều hè trong nắng nhạt phai
Mây trời gió thoảng u hoài biểt bao
Phượng hồng rực thắm một màu
Gió lay hoa rụng nghiêng chao sân trường
Ve sầu vang khúc thê lương
Cổng trường khép kín vấn vương nỗi lòng
Hè về trong dạ nhớ mong
Nhớ thời áo trắng,nhớ vần thơ tay
Đường về tan lớp chiều nay
Đôi ta chung bóng,chia tay cuối đường
Em trao cánh phượng ngát hương
Ép vào trang sách thân thương, đôi dòng
“Anh ơi,hoa phượng màu hồng
Xin anh hãy giữ tấm lòng như hoa”
Duyên tình ta hãy còn xa
Đường về rẽ khúc,”đôi ta đôi đường
Gió chiều man mác du dương
Nắng chiều ngã bóng,“đôi đường đôi ta ”
Xa rồi mấy độ hè qua
Phượng về, ve gọi sao mà vấn vương!
Chiều nay đứng dưới cổng trường
Ve rền ,phượng thắm, nhớ thương một người.

HẠ NHỚ

Em ơi dĩ vãng nhạt nhòa
Sao anh cứ ngỡ chiều qua tình sầu
Yêu em mãi mãi dài lâu
Mặc em vẫn phụ tình đầu trái ngang
Hạ về Phượng nở hàng hàng
Vẫn che lối cũ tung tăng đi về
Trường xưa in bóng bên lề
Anh buồn nhìn lớp não nề nhớ nhau
Nhớ em nét chữ hồn đau
Dáng em tinh nghịch bên nhau sân trường
Nhớ em tành tập cải luơng
Em vờ hờn giỗi, yêu thuơng ngàn tuồng
Nhớ em những lúc chiều buông
Anh chờ cửa lớp ngóng trông tan giờ
Nhớ em dáng dấp mong chờ
Gặp anh đứng đợi hững hờ làm thinh
Nhớ em dệt khúc ân tình
Mỗi khi hạnh phúc chúng mình bên nhau
Nhớ em môi thắm son màu
Như màu Phượng vĩ nỗi đau chia lìa
Em ơi dĩ vãng nhạt nhoà
Sao anh cứ ngỡ chiều qua tình sầu
Yêu em mải mãi dài lâu
Mặc em vẫn phụ tình đầu trái ngang
Hạ về Phượng nở hàng hàng..