HÀNH TRÌNH ĐỌC SÁCH VÀ VIẾT BLOG CỦA MÌNH
Vào một đêm thao thức chưa ngủ được, mình chợt nghĩ ra là dù viết blog đã lâu nhưng chưa chia sẻ gì nhiều về chính việc viết và làm blog của mình. Vậy nên, mình quyết định viết post này, kể về hành trình đọc sách và làm blog. Bắt đầu nhé!
Theo trình tự thời gian, thì ngày bé mình bắt đầu tiếp xúc với một cuốn sách khác sách giáo khoa ra đó là truyện tranh. Mình đặc biệt thích bộ truyện đến từ Nhật Bản “Asari – Cô bé tinh nghịch” của Muroyama Mayumi. Sau đó, bố mẹ mình cấm đọc vì sợ hỏng mắt và ảnh hưởng đến việc học nên thường mượn sách của thư viện về cho chị em mình. Cuốn sách đầu tiên mà mình chính thức đọc là “Totto-chan: Cô bé ngồi bên cửa sổ” của Tetsuko Kuroyanagi, tiếp theo là “Túp lều của bác Tom” do tác giả Harriet Beecher Stowe viết. Đó là thời điểm mình học cấp 1, vậy nên 2 cuốn sách này để lại dấu ấn khó phai trong lòng mình.
Đầu những năm cấp 2, mình bắt đầu đọc báo “Thiên Thần Nhỏ” và “Hoa Học Trò”. Nhưng thực sự chúng vẫn chưa đủ. Từ bé mình thường hay phải ở nhà một mình vì mọi người đều bận đi làm, nên mình luôn biết cách tự làm bản thân vui, kiểu như: tự bày đồ hàng chơi, tự bật đầu đĩa nghe nhạc,…(nghe có vẻ tự kỷ nhỉ, mình nghĩ đây là lý do khiến bản thân mình hiện giờ thích cảm giác được ở một mình ^^). Mình còn từng đọc đến cả trăm lần một cuốn truyện cổ Trung Quốc mà ngày xưa tìm được trong đống sách cũ ở trên kho. Mãi cho đến lần tới nhà người chị họ chơi, khi mình mượn được vài cuốn tiểu thuyết ngôn tình Trung Quốc, công cuộc đọc sách của mình mới thực sự bắt đầu.
Ngày đó một cuốn tiểu thuyết dao động từ 70-100k thậm chí cao hơn, nên mình hay đọc ké của một đứa bạn (cũng ham đọc ngôn tình như mình). Những bộ ngôn tình kinh điển của Minh Hiểu Khê như “Bong bóng mùa hè”, “Sẽ có thiên thần thay anh yêu em”, “Liệt Hỏa Như Ca”,…hay “Bên nhau trọn đời”, “Yêu em từ cái nhìn đầu tiên” của tác giả Cố Mạn mình đều đã đọc trọn. Mình cũng phải cảm ơn đứa bạn vì đã khai sáng cho mình những cuốn tiểu thuyết siêu phẩm như thế. Mình vẫn ròng rã theo đuổi thể loại sách đó cho hết cấp 3 (lúc này đã tự mua được kha khá sách cho mình rồi + đọc trên các website khá là nhiều). Cho đến khi học đại học, mình đã đổi hướng một chút. Từ đọc ngôn tình Trung Quốc chuyển sang đọc ngôn tình Âu-Mỹ (cũng nhờ những cuốn sách của bà chị mua mà mình có cơ hội đọc).
Đỉnh điểm nhất là vào năm thứ ba đại học, khi đã cảm thấy những món tiểu thuyết ngôn tình kia trở nên nhàm chán, mình thử đọc thêm một số thể loại khác như: lifestyle, triết lý cuộc sống, self help,…Khi giá sách trong nhà đã không đủ chỗ chứa và mình bắt đầu lo sợ rằng sẽ quên đi nội dung của những cuốn sách từng đọc, mình nảy sinh ra ý định viết lại tóm tắt nội dung của những cuốn sách ấy. Tuy nhiên từ ý nghĩ tới hành động nó cách rất xa nhau và mình cứ tiếp tục trì hoãn.
Hồi đó mình hay lướt Instagram và bắt đầu biết đến xu hướng chụp ảnh “flatlay”. Cảm giác “flatlay” như chân ái cuộc đời mình vậy vì mình rất thích việc sắp xếp, bài trí đồ vật/đồ đạc nói chung. Vậy là mình cũng mày mò chụp thử. Nghĩ đi nghĩ lại thì mình chỉ có sách là nhiều nhất, nên mình lôi sách ra, bày biện tập tành. Khi có được những bức ảnh mà mình thấy ưng ý, mình lại nghĩ là phải cần có caption để đăng chúng lên mạng xã hội. “Nhưng nếu chụp nhiều những bức ảnh về các cuốn sách khác nhau thì lấy đâu ra nhiều caption đến thế?” – mình đã nghĩ thầm. Và tự dưng đầu mình chợt lóe lên ý nghĩ lập blog để review sách. Điều đó vừa thỏa mãn mong muốn đăng những bức ảnh “Book Flatlay” vừa ghi lại nội dung cuốn sách mà cái đầu nhỏ bé của mình không thể nhớ hết được.
Nghía qua một vài bức ảnh của mình:
Cuốn “Proust có thể thay đổi cuộc đời bạn như thế nào” – Alain de Botton
Cuốn “Thánh kinh Coco Chanel” – Karen Karbo
Cuốn “Hướng dẫn sử dụng nửa kia” – John Gray
Cuốn “Bước chậm lại giữa thế gian vội vã” – Hae Min
Nghĩ xong mình làm luôn, tra trên Google cách lập blog và mình vớ được ngay nền tảng WordPress. Hồi đó chuyện đặt tên blog mình cũng không suy nghĩ quá nhiều. Chỉ cần một cái tên và dùng cho tất cả các mạng xã hội để dễ nhớ dễ định hình. Trước đấy, mình đã dùng nickname “mucmocmeo” (Mực Mốc Meo) cho Facebook và Instagram, nên mình cũng muốn nó được đồng bộ với blog. Nói thêm một chút, nếu các bạn thắc mắc tại sao có cái tên đó thì mình xin được giải thích rằng “Mực” là tên ở nhà của mình (từ bé, mọi người gọi mình bằng cái tên này và quen mồm tới tận bây giờ, đến mức quên luôn cả tên thật :D) và “Mốc Meo” mình cho vào để cùng vần “M” thôi (cái này do bà chị mình sáng tác ra).
Những ngày đầu viết blog, mình cố gắng chụp ảnh sách đẹp nhất có thể, cùng với review sách theo quan điểm cá nhân. Mục đích chủ yếu là giới thiệu được nhiều đầu sách hơn tới người đọc, hy vọng họ có thêm động lực đọc thật nhiều sách hơn nữa. Nhìn ảnh đẹp thì cũng có hứng thú đọc sách hơn đúng không? (chí ít thì nó có tác dụng với mình ^^). Dần dà, cũng có lác đác vài người tìm đến và đọc các bài viết, để lại bình luận cũng như theo dõi blog của mình. Dù không nhiều, nhưng điều đó khiến mình thấy rất vui và có động lực duy trì tới tận bây giờ. Ít nhất, mình cũng chia sẻ được thêm chút thông tin hữu ích tới mọi người.
Những bức ảnh khác mình đã chụp
Cuốn “Vừa đủ – Đằng cấp sống của người Thụy Điển” – Linnea Dunne
Cuốn “Thanh lịch từ những khoảnh khắc đời thường” – Jennifer L.Scott
Cuốn “Biểu tượng thất truyền” – Dan Brown
Cuốn “Roma say đắm không anh” – Kristin Harmel
Để duy trì được blog lâu dài, mình bắt buộc phải thường xuyên đọc sách. Càng đọc những cuốn thuộc thể loại khác nhau, mình lại càng muốn thử trải nghiệm thêm nhiều đầu sách lạ lẫm và kén người đọc hơn nữa, như là Phật pháp và Thiền định. Cho đến bây giờ, việc đọc sách gần như là thói quen của mình. Lúc nào mình cũng tích trữ 3-4 quyển để đọc dần. Chưa đọc xong vẫn sẽ mua tiếp, chỉ cần là cuốn mình muốn đọc, mình đều mua hết. Giống như mọi người chờ đợt sale để mua mỹ phẩm, quần áo, thì mình luôn canh các đợt giảm giá “siêu khủng” của Tiki để đặt sách :)). Giá sách của mình thực sự hết chỗ chứa rồi T_T.
Nhưng bạn biết không? Khi sách được giao đến nhà, cầm trên tay, hít hà mùi giấy mới tinh tươm, là một cảm giác thực sự rất đặc biệt và phấn khích. Lần nào mình cũng phải ngắm nghía và vuốt ve các “em sách” tới mấy ngày rồi mới bắt đầu đọc. Và việc ngồi cả ngày bày biện, xếp đi xếp lại cái giá sách cũng là một thú vui khá dở hơi của mình. Nhưng kệ đi, miễn thích là được.
Ngoài review sách, mình có làm thêm các bài viết khác để blog được phong phú về mặt nội dung hơn như: review những chuyến du lịch mà mình có cơ hội trải nghiệm, tips du lịch mình tích lũy được, chia sẻ thêm về âm nhạc, phim ảnh, cuộc sống thường nhật,…
Xem thêm một số bài viết về du lịch của mình:
Việc viết và duy trì blog thực ra còn đem lại cho mình những cơ hội khác ngoài dự tính như là quen thêm được nhiều bạn mới, thậm chí nó đã giúp mình xin được công việc đầu tiên (sau khi tốt nghiệp) một cách khá suôn sẻ.
Kiên trì theo đuổi bất kể việc gì đều sẽ mang lại những điều tốt đẹp cho bạn. Mọi chuyện bất ngờ, thú vị thường đến hơi lâu một chút, nhưng tin mình đi, chỉ cần bạn không bỏ cuộc, bạn sẽ luôn nhận được những thứ xứng đáng.
Cho đến bây giờ mình nhận ra, việc viết blog trở thành một sở thích của mình. Mình luôn trong tình trạng tìm kiếm ý tưởng để chụp ảnh, nghĩ ra các chủ đề khác nhau để viết bài. Mình thích sự mới mẻ, nên cũng không muốn blog lặp đi lặp lại những điều đã cũ. Do đó, mình cố gắng làm mới blog mỗi ngày cũng như tìm tòi thêm chủ đề khác lạ. Mong rằng trang blog này có thể gắn liền với hình ảnh của mình, toát lên được cái gì đó đúng kiểu “mucmocmeo” và đi với mình được lâu dài.
Mong chặng đường dài lâu này, có các bạn đọc cùng đi 🖤
Bạn có thể cập nhật những bài viết mới nhất của mình bằng cách “Follow” trang blog này hoặc “Like” Page “Mực Mốc Meo” nha. Bật mí thêm rằng trang Page Facebook sẽ có những cái mới và khác ít nhiều so với blog đó ^^.