Đà Lạt – Thành phố đâu chỉ cảm nhận bằng mắt
Có những thành phố, người ta ghé đến, tham quan rồi rời đi, đọng lại trong họ, chỉ là những hình ảnh tươi đẹp, sôi động. Thế nhưng, cũng có những thành phố mà ngay cả khi rời đi rồi, người ta vẫn canh cánh trong lòng nỗi vấn vương khôn nguôi. Và Đà Lạt chính là một thành phố như thế.
Mỗi cảnh sắc một câu chuyện, mỗi khung cảnh một màu nhung nhớ
Thật khó để mỗi khi nhắc đến Đà Lạt chỉ bằng một vài câu đơn giản. Bởi thành phố này, luôn có vô vàn những điều khiến con người ta phải nhớ. Đà Lạt là thành phố, cũng là một mảnh đất có cỏ cây, có hoa lá, có kiến trúc và cả hơi ấm của con người. Thế nhưng, trong tâm tưởng của nhiều người, thành phố này chẳng hề vô tri. Bởi đằng sau đó, là bao cảm xúc người ta gửi gắm lại.
Mỗi cảnh sắc của Đà Lạt dường như đều gắn liền với một câu chuyện: Đôi khi là thiên tình sử đẫm lệ thuở nào, đôi khi là câu chuyện phân ly đau khổ và đâu đó, có cả câu chuyện của người ngày đầu mở cõi. Đà Lạt luôn thế, luôn gắn mình cùng những câu chuyện, để khi người ta nhớ về, lại bâng khuâng xao xuyến chẳng thôi.
Có người từng bảo rằng, ở Đà Lạt, họ có thể chia khung cảnh theo từng gam màu khác nhau. Gam màu trong veo, gam màu tươi tắn, gam màu huyền hoặc, gam màu mộng mơ và các gam màu của những buồn vương. Nghĩ lại thì, có thể là như vậy thật. Vì mỗi lần nhắc đến khung cảnh nào đó của thành phố này, điều đầu tiên người ta chợt nhớ về, chính là nét màu mờ ảo ấy, dù nhẹ thôi, khẽ thôi nhưng vẫn khiến lòng người xao xuyến.
Vì thế, dẫu có muốn quên, người ta cũng chẳng đành lòng mà quên được
Đà Lạt – Thành phố đâu chỉ cảm nhận bằng mắt
Ai đó từng bâng quơ rằng, Đà Lạt là một trong những thành phố hiếm hoi mà người ta không chỉ cảm nhận bằng ánh mắt. Mà với phố núi nhỏ nhắn này, có đôi khi phải mở rộng lòng mình thật nhiều, thật nhiều để thấu rồi yêu thương và nhớ nhung hoài.
Người ta thấy Đà Lạt xinh đẹp bằng đôi mắt nhưng cảm nhận được cái tình, cái thơ, cái bình yên của thành phố này thì phải bằng tâm hồn. Người ta đến Đà Lạt lần đầu tiên chỉ đơn thuần bởi cảnh đẹp, nhưng để quay lại nhiều lần sau đó nữa, thì phải bằng tấm lòng man mác nhớ thương.
Người ta thấy được lòng mình giữa Đà Lạt thẳm xanh, người ta trải được lòng mình giữa thành phố tưởng chừng như nhỏ bé này. Có đôi khi, Đà Lạt chẳng làm gì cả, nhưng chính cái gọi là “không làm gì cả” lại là bầu không khí khiến người ta dễ dàng để “thở” nhất. Đà Lạt đủ bình yên để những suy nghĩ được tỏ tường, đủ dịu dàng để lòng được xoa dịu, đủ êm đềm để ấp ôm những nỗi niềm chưa kịp giãi bày.
Đó cũng là lý do của những chuyến trở về với Đà Lạt lần thứ 2, thứ 3 và muôn vàn lần sau đó nữa.
Chỉ khi bạn cảm nhận được cái tình Đà Lạt trao tặng bạn, bạn mới hiểu được trọn vẹn vì sao, thành phố này luôn khiến người ta vấn vương đến vậy và cũng hiểu được lý do thành phố này đâu chỉ được cảm nhận bằng mắt.
____________________________________________________
Có thể bạn quan tâm: