80+ bài thơ tình hay nhất, đong đầy cảm xúc cho những ngày nhớ mong – BlogAnChoi
Những bài thơ tình yêu hay, có thể là lời yêu say đắm ngọt ngào, hay lời thở than của kẻ đơn phương, sự đau đớn của kẻ thất tình, đều khiến trái tim ta thổn thức mỗi khi đọc lên.
Thơ tình yêu ngọt ngào, lãng mạn
1. Ước mơ hạnh phúc
Em từng ước sống cuộc đời bình dị
Một người để yêu đến hơi thở kiệt cùng
Một gia đình đúng nghĩa chữ thủy chung
Luôn vui vẻ dẫu nhà tranh vách đất.
Anh đến muộn sau ngày em lận đận
Đứng dõi theo bóng dáng nhỏ hao mòn
Mảnh tim gầy qua mấy bận héo hon
Xin hãy để anh chở che, vá lại!
Anh sẽ gom hết tháng ngày tư lự
Trả lại em là rạng rỡ nụ cười
Anh sẽ gom từng giọt nước mắt rơi
Đền lại em quãng đời sau hạnh phúc.
2. Mua tình
Ai bán cho tôi một mảnh tình
Để tôi thay vải, may áo xinh
Để tôi khỏi lạnh khi đông đến
Để tôi được thấy nắng lung linh.
3. Ta hẹn nhau
Ta hẹn nhau vào một buổi chiều đông
Em tỏa nắng như mặt trời mùa hạ.
Tay buông lơi như đánh rơi tán lá.
Khẽ nhoẻn cười: “tay anh có lạnh không?”
Khăn choàng vai, môi nhỏ thoáng chu cong
Chân sáo níu tay anh tan vào phố
Hoàng hôn buông đổ bóng mình ngồ ngộ
Bóng lớn to tròn bên bóng nhỏ tung tăng.
4. Gửi anh
Em gửi tặng anh một cành bông
Hoa chen đôi lá buộc nhành hông
Đỏ pha chút tía ửng thêm hồng
Liệu chăng anh có động lòng không?
5. Ôm
Ôm lấy em đi anh
Cho cơn mưa mau tạnh
Cho mùa đông thôi lạnh
Cho tình đừng mong manh…
- Hiên –
6. Trà Sữa
Sữa thì phải đổ vào trà
Cái gì đổ trước cũng hoà vào nhau
Thế sao em đổ đã lâu
Mà anh chưa đổ, để mau hẹn hò?
7. Mượn tình anh
Cho em mượn bờ vai,
Gió chiều nay lạnh quá
Mượn chút tình nấn ná
Vương mắt người thật lâu.
Cho em mượn kim khâu
Nối mảnh thương lỡ mất
Mượn lòng anh chân thật
Nói rằng vẫn đợi em.
- Nắng Lạnh –
8. Giá như
Giá được làm chiếc gối
Anh ôm mỗi đêm nằm
Làm con mèo màu xám
Anh vẫn thường hay chăm.
Giá được làm ly rượu
Anh uống những ngày buồn
Giá được làm cô gái
Anh yêu hoài không buông.
-Nắng Lạnh-
9. Yêu anh
Em chẳng muốn thừa nhận
Rằng hay trộm nhìn anh
Sợ tim anh đang bận
Nên cứ mãi để dành.
Đến một ngày nắng đẹp
Khóm hoa nở thật tươi
Ngượng ngùng gì cũng dẹp
Em sẽ nói yêu người.
10. Điệu Tango
Dìu nhau vào cõi mộng
Dìu nhau vào đam mê
Cuộc đời này quá rộng
Giữ cho nhau lối về
Dìu nhau từng cung nhạc
Dìu nhau ấm tim ngoan
Thế giới này quá bạc
Giữ cho nhau nồng nàn.
11. Áo Đỏ
Áo đỏ em đi giữa phố đông
Cây xanh như cũng ánh lên hồng
Em đi lửa cháy trong bao mắt
Anh đứng thành tro em biết không?
- Vũ Quần Phương –
12. Nhớ anh
Dạo này anh có khoẻ không ?
Nơi mà anh ở mùa đông thế nào ?
Có làm lòng dạ cồn cào ?
Có làm thương nhớ nghẹn ngào như em ?
Một năm nhanh quá, anh xem
Thế mà đâu đó trong em vẫn buồn
Vì đời lắm lúc quay cuồng
Nhưng sau tất cả nỗi buồn vẫn đây
Gửi vào đâu đó trời mây
Rằng em vẫn ổn chỉ hay nhớ người
Không sao, em hứa siêng cười
Nhưng mà cũng chẳng thể lười nhớ anh!
13. Cứ yêu đi
Hay là mình cứ yêu đi
Đường yêu nào biết có gì đợi ta
Chỉ cần mỗi đoạn ngã ba
Bàn tay còn nắm là qua được mà.
14. Vui lên em
Kể từ giờ em phải sống thật vui
Để chôn vùi nỗi buồn vào quá khứ.
Ai tổn thương mình thì cũng nên tha thứ
Bởi sau cùng em đáng được bình yên…
Kể từ giờ không phải nhớ hay quên
Không muộn phiền vì một người nào nữa.
Vui đi em, nếu không thì sẽ lỡ
Chuyến tàu mang hạnh phúc đến ga rồi.
- Du Phong –
15. Thích anh
Em muốn làm mây khói
Lặng lẽ êm đềm trôi
Không vội vàng theo gió
Chầm chậm thích anh thôi.
16. Thứ Em Cần
Thế giới thì quá rộng
Bầu trời thì quá xa
Thứ em cần duy nhất
Ngôi nhà và hai ta
17. Lỡ Thích Anh
Tuổi trẻ này buồn nhất
Là lỡ thích anh rồi
Nhưng nếu được chọn lại
Vẫn thương mình anh thôi
18. Thương Anh
Mây bay không biết mỏi
Cứ rong ruổi chẳng ngừng.
Như em thương anh vậy
Chẳng biết làm sao ngưng.
19. Lạc
Mây lạc trời, lá lạc cây
Ngày anh đứng lại, em đây lạc rồi
Yêu đương là chốn xa xôi
Bao sông nhung nhớ, lắm đồi tương tư
Lời anh là lẽ thực hư?
Tâm kia đã lạc hóa như mộng kỳ
Lòng em là dại hay si?
Trí này cũng lạc sá gì u minh
Lạc sương, lạc gió, lạc mình,
Lạc luôn cả khúc chuyện tình dở dang.
20. Bên Nhau
Nhân gian vốn lắm bộn bề.
Sao không bỏ hết rồi về bên nhau.
Dẫu rằng mình có thể đau.
Nhưng đau hai đứa, còn hơn một mình.
21. Anh Yêu Em
Ai mang gió đến bên trời.
Mang mây bên nắng, mang người bên ta.
Ai đem hương thả vào hoa.
Để anh bướm trắng lượn qua suốt chiều.
Ai đem nhớ buộc vào yêu.
Đêm về thao thức gọi tên một người.
Nhớ em anh nhớ nụ cười.
Yêu em yêu cả cuộc đời chua cay.
22. Đôi Ta
Có một lần anh hỏi, với em anh là gì?
Em cúi đầu bẽn lẽn, “là tất cả anh ơi”
Có một lần anh hỏi, yêu anh nhiều thế nào?
Em mỉm cười em nói: “Nhiều như những vì sao”
Lại một lần anh hỏi: Mình yêu nhau bao lâu?
Em chỉ vào mái tóc: “Yêu đến bạc mái đầu”
23. Vội Vàng
Em thương mến, không có gì phải vội.
Lá vẫn xanh thanh thản hát trên cành
Có những lúc ta chỉ cần chờ đợi
Kẻo vội vàng, đôi lúc hoá mong manh.
-Nguyễn Thiên Ngân-
24. Nắm Tay
Bỗng thèm một cái nắm tay.
Dắt mình qua những gió lay mưa dầm.
Dắt mình qua những phố đông.
Dắt mình qua những mênh mông nỗi buồn
25. Tôi Bên Em
Có khi em bảo rằng buồn
Tôi bèn chỉ đám chuồn chuồn thấp cao
Trời còn có lúc chiêm bao
Khi mưa khi nắng, lúc vào lúc ra
Cũng bâng khuâng chuyện người ta
Cũng “buồn nhân thế” huống là em tôi
Có khi em bảo rằng thôi
Tình ta chỉ thế này thôi ấy à
Tôi bèn chỉ vạt nắng tà
Nắng còn phai nữa là ta với mình…
Những lời tôi nói linh tinh
Mà em khờ dại chẳng nhìn ra tôi
Em buồn lo chuyện xa xôi
Mà không hề thấy tôi ngồi bên em!
26. Yêu Vội
Chao ôi, đời sống mênh mông quá
Để thấy được nhau, mất cả đời
Thấy được, nhưng chắc gì giữ được
Giữ rồi, sau cũng rất hên xui.
Người ơi, đời sống mông lung thế
Tính ra nguồn ngọn, chắc là … thôi
Chi bằng ta rủ nhau yêu vội
Mỗi khắc gần bên, một khắc vui.”
- Nguyễn Thiên Ngân –
27. Ngày Vui
Ngày vui thường rất ngắn
Rộn ràng dăm tháng đầu
Rồi cả đời sau đó
Chúng mình làm khổ nhau
Nhưng đâu phải sợ đau
Mà mình không yêu nữa.
28. Ngồi Đây Hỡi Người
Ngồi đây em kể anh nghe
Những ngày thu gió vuốt ve vai gầy
Em mong được nắm bàn tay
Cài hoa lên tóc, và say chuyện tình.
Ngồi đây, che bớt chênh vênh
Bờ vai em tựa, nhẹ tênh tiếng cười.
Chỉ cần được ở bên người
Bao nhiêu mưa nắng ngược xuôi, nguyện lòng.
Ngồi đây, cho khóe mắt cong
Cho đôi môi thắm, cho mong nhớ đầy
Cho em mãi đến sau này
còn thương, còn gọi “Ngồi đây, hỡi người.”
-Nắng Lạnh-
29. Có Tôi Bên Em
Sao em còn phải đi xa
Khi tôi vẫn dưới hiên nhà che mưa?
Có tôi nguyện ý đón đưa
Có tôi ngốc nghếch, miễn vừa lòng em.
- Hạnh Phúc Không Xa
Đêm nay mưa trút ngoài hiên
Mưa trôi cả những muộn phiền trong tim.
Bên con mèo nhỏ lim dim
Mình nằm ăn bánh, rồi xem phim hài.
Chẳng thương chẳng nhớ đến ai
Ấy là hạnh phúc, tìm hoài đâu xa.
31. Biết Mình Yêu
Tóc em gối đầy hương mùa hạ
Mắt trong gói ghém chút nắng chiều
Làm tim anh bỗng nghiêng đến lạ
Đánh rơi một nhịp, biết mình yêu.
Thơ tình buồn khiến bạn rơi nước mắt
32. Người Yêu Cũ
Anh có còn đốt thuốc, ngoài ban công một mình
Uống cafe đắng ngắt, thức đến tận bình minh?
Bài Bích Phương đang hát, em nghe đến thuộc lòng
Nghĩ chắc mình hèn nhát, tin nhắn gửi chưa xong.
Nếu màn hình chợt sáng, và nhìn thấy tên em
Anh có hồi âm lại, hay cũng giả vờ quên?
Đôi khi em cứ nghĩ, giá biết say một lần
Gửi đi vài câu hỏi, không cần đợi hồi âm…
33. Ngủ Đi Em
Ngủ đi Em, đừng lo chuyện ngày mai
Ai của ai, chẳng còn quan trọng nữa
Tình yêu nào cũng chỉ là câu hứa
Nên lắm người quên, em nhớ để làm gì.
34. Bán Nỗi Buồn
Mình đem rao bán nỗi buồn
Ba đồng một mớ, tặng luôn tim mình
Ai ngờ phiên chợ lặng thinh
Nỗi buồn thì ế, mình thì cô đơn.
35. Tình như chiếc lá
Lòng em gầy như lá
Sao qua nổi gió mùa?
Đem tim mình ra cược
Nhận lấy một trận thua.
36. Ảo Tưởng
Bởi cuộc đời là vạn điều ảo tưởng
Vạn trông chờ người ta đặt lên nhau
Nên em hỡi xin em đừng thất vọng
Nếu ngày kia chính em cũng đổi màu.
37. Hoa Bên Hiên Nhà
Nếu một hôm người thấy
Ai ngồi chăm khóm hoa
Mắt nhìn trong trẻo thế
Như chưa từng đau qua
Thì người ơi, có thể
Họ đã từng bôn ba
Chân bước liều tươm máu
Lòng trải nhiều mưa sa
Để trở về thơ dại
Ca vui bên hiên nhà.
38. Tỉnh Mộng
Có người sực tỉnh cơn mơ
Có người đã hết ngóng chờ một ai
Để lòng người hết chông gai
Để lòng người hết một vài tương tư.
39. Chuyện Nắng Mưa
Nếu em vẫn thương nắng
Sẽ làm buồn cơn mưa
Mưa dù đã cố gắng
Nhưng cũng chỉ là thừa
40. Giấc Mộng
Giá mà ta thiếp đi một chốc
Tỉnh lại thấy người đang nắm tay
Phải mà người biết trăm cơn mộng
Chỉ nhớ người thôi – nhớ rất đầy
- Nguyễn Thiên Ngân –
41. Dở Dang
Rồi xuân hết mùa đi chừng nhanh quá
Những chậu hoa cố tưới vẫn cứ tàn
Những cơn gió bỗng đổi mùa oi bức
Những đoạn tình đang đẹp hóa dở dang
Trăng đã ngủ xin đừng đánh thức
Tình đã chết nhắc lại thêm đau
Dang tay ôm nửa mảnh trăng sầu
Yêu rồi mới biết tình đầu khó quên.
42. Tiều Phu
Em là cành củi khô
Nên dựa vào cổ thụ
Thế nhưng lại ngu ngốc
Yêu nhầm người tiều phu
43. Em Ngu Ngốc
Chỉ em cảm thấy đó là yêu
Chứ anh đâu có hứa hẹn nhiều?
Đôi khi anh nói chỉ để đó
Còn em lại nghĩ chuyện trăm năm
Chỉ em biết lòng mình tan vỡ
Một chiều anh nói mình là bạn
Hóa ra tình cảm những năm tháng
Chỉ mình em nghĩ là tình yêu
44. Nỗi Buồn
Nỗi buồn tôi thật đẹp
Nép vào giọt tình yêu
Vơi đi trong nắng chiều
Rồi đêm về vây kín
45. Dễ Yêu, Dễ Quên
Để yêu thì mau lắm, có khi chỉ vài giây
Cuồng nhiệt rồi say đắm, cũng chỉ mất mấy ngày.
Lời yêu thì dễ nói, nhưng người cũng dễ quên
Thường những gì đến vội, rất khó để lâu bền.
46. Có Những Ngày Biển Khóc
Có những ngày biển khóc gọi tên em
Giống như anh những ngày xưa từng khóc
Có những ngày biển đang tâm hằn học
Giống như anh bao năm tháng đã từng.
Mình có là gì, chỉ hai kẻ người dưng
Chỉ hai người từng qua mùa thương nhớ
Rồi vô duyên, cuộc tình mình dang dở
Giấu trong lòng câm lặng những niềm đau
Chỉ những ai từng đánh mất đời nhau
Mới hiểu được sao biển buồn đến thế
Cứ xanh biếc mênh mông trong dòng kể
Chuyện tình buồn nơi con sóng ra khơi.
47. Khóc
Dễ gì tỉnh khỏi cơn say
Dễ gì sâu nặng mà thay đổi lòng
Miệng rằng: Đã hết chờ mong
Thực ra nào đã khóc xong nỗi buồn?
- Nắng Lạnh –
48. Nỗi Đau Xếp Lại
Em trở về xếp lại những nỗi đau
Mặc lên áo của những người mạnh mẽ
Nở nụ cười trên bờ môi nứt nẻ
Học vẽ màu trời để đáy mắt em xanh
- Nguyễn Ngọc Sang –
49. Thấu Suốt
Rồi sẽ đến một ngày ta hiểu được
Dù lòng ta có tha thiết thế nào
Người vẫn cứ lạnh lùng không cảm động
Vậy thì thôi, chứ biết phải làm sao.
Rồi sẽ đến một ngày ta thấu suốt
Một người kia dù có tốt cách gì
Cũng có lúc sẽ làm mình đau đớn
Và mình cần phải học cách quên đi.
- Nguyễn Thiên Ngân –
50. Lỡ Duyên
Có những chuyện dù lòng tha thiết mãi
Vẫn tuyệt nhiên chẳng thể đổi thay gì
Có những người trên đời là như vậy
Gặp gỡ rồi cũng chỉ để quên đi.
-Nắng Lạnh-
51. Thơ Buồn
Bỗng một đêm trở dậy, hạnh phúc hóa mây bay
Điều từng thương đến vậy, cũng rơi tuột khỏi tay…
Liệu mai người còn nhớ những say đắm hôm nào
Hay người quên như thể xoá một giấc chiêm bao?
Người tỉnh rồi tôi vẫn ngơ ngẩn giữa cơn mê
Người đi rồi, tôi vẫn lạc lối giữa đường về.
-Nắng Lạnh-
52. Đã Từng
Thôi chẳng còn gì nữa
Hoàng hôn cũng nhạt màu
Dăm ba điều vội hứa
Nay cứa vào lòng đau.
Bàn tay từng rất ấm
Giờ xa cách dửng dưng
Lời yêu nào sâu đậm
Rồi cũng hóa “đã từng”…
- Nắng Lạnh –
53. Hoa Vàng
Anh sẽ mang hạt hoa vàng đi rải
Khi mùa Đông thoai thoải phía lưng đồi
Em có nhớ màu hoa trong gió thổi
Hay vô tình như em đã quên tôi?
Trên thảm cỏ mấy hạt còn chưa nở
Đêm gom sương tưới vỡ những xanh màu
Mưa đến muộn hay trời còn cất giấu
Tôi lòng buồn khóc xuống tựa mùa Ngâu!
- Nguyễn Huy –
54. Vết Thương Lòng
Vết thương lòng em hẳn là sâu lắm
Tôi thấy em cứ lặng lẽ khóc hoài
Rồi em bảo giờ chẳng dám tin ai,
Người ta yêu, rồi người ta đi mất.
Ồ, tôi nghĩ, đời thiếu công bằng thật
Còn bao người mong được nắm tay em
Nếu chỉ vì một kẻ đã từng quen,
Mà em vội đóng cửa tim mình lại.
Có người tìm đến, người sẽ bên em mãi
Em lại không kịp mở khóa thì sao?
Tôi mong em cứ để nước mắt trào
Cứ yếu đuối, và buồn thương đôi lúc
Nhưng đừng tự đẩy mình xa hạnh phúc
Người biết thương em sắp đến đây rồi.
- Nắng Lạnh –
55. Sóng Và Đại Dương
Em vẫn nghe con sóng nói khát bờ
Bởi đợi chờ từ ngàn năm vẫn thế.
Sóng xô bờ nhưng nào đâu có thể
Ở bên nhau cho đến trọn cuộc đời.
Ngàn năm sau sóng cũng mãi không rời
Sóng bạc đầu, vẫn muốn vượt biển khơi.
Để đến nơi bến bờ kia chờ đợi
Mang nỗi nhớ, sóng muốn được đến bờ.
Nhưng em nghe biển khơi nói sẽ chờ
Con sóng đi cũng có ngày trở lại…
Bởi sóng đâu có thể đi đi mãi
Chẳng trở lại khi không có đại dương.
- Bích Nguyệt –
56. Đánh rơi
Em đi qua mùa hạ
Đánh rơi một buổi chiều
Nắng vàng phai nhạt hết
Những tháng ngày đã yêu…
57. Buông lơi
Những ngày trời bão giông
Anh buồn sầu không tới
Em dỗi hờn chẳng đợi
Thế là mình buông lơi..”
58. Gom Nhặt Nỗi Buồn
Người đi gom hạnh phúc
Còn tôi nhặt nỗi buồn
Nên chỗ người nắng đẹp
Còn bên mình mưa tuôn.
59. Còn Lại Gì?
Niềm vui chẳng đến nữa
Nỗi buồn cũng bỏ đi
Một mình cô đơn nhỉ
Bên cạnh chẳng còn gì.
60. Chủ Nhật Buồn
Chủ Nhật buồn anh nhỉ
Không ríu rít nói cười
Người ta đi ngoài phố
Mình ngồi nhìn ngày trôi.
61. Hết Yêu
Rồi trên cành sẽ mọc
Thêm nhiều chiếc lá xanh
Nhưng em chẳng yêu anh
Như ngày hôm qua nữa.
62. Mình Chia Tay
Anh không muốn trả lời
Em cũng không muốn hỏi.
Cả hai quá mệt mỏi.
Thế là mình chia tay.
63. Chuyện Trăm Năm
Thôi đừng nói chuyện yêu đương
Cũng đừng tính chuyện trăm năm làm gì
Cuối cùng vẫn phải biệt ly
Dẫu thương dẫu nhớ thôi thì đành buông.
64. Chú cá nhỏ
Vì lòng người sâu quá
Xanh thẳm như đại dương.
Em là chú cá nhỏ
Bơi mãi chẳng biết đường.
65. Không Buồn Nữa
Cô ấy không buồn nữa
Chuyện cũ đã quên rồi
Từ giờ cô ấy chỉ
Làm người hạnh phúc thôi!
66. Em Sẽ Hiểu
Rồi sẽ có một ngày em hiểu được
Qua đớn đau, mình mạnh mẽ chừng nào
Em sẽ hiểu, và rồi em sẽ hiểu
Mọi chuyện đời qua những cuộc ly tao.
- Nguyễn Thiên Ngân –
67. Ước Gì
Vẫn biết rằng người nuôi ngàn cơn mộng
Mộng cao xa, mộng sông núi, biển trời.
Mà cứ ước dù chỉ là một chốc
Người bảo rằng trong mộng ấy có tôi.
-Nắng Lạnh-
68. Lòng Tôi
Lòng tôi là một nhà kho
Chất đầy giấy vụn, bếp lò bỏ không
Chất cô đơn ngập kín phòng
Đợi chờ ai đó giúp đong chút tình
Để châm ngọn lửa lặng thinh
Ít ra cũng bớt thấy mình bơ vơ.
Thơ thất tình cho kẻ cô đơn
69. Người Từng Thương
Ta không thể nhắm mắt
Khi đang băng qua đường
Cũng như chẳng thể ghét
Một người đã từng thương.
70. Anh Có Từng Thương?
Này, anh có từng thương em hay không?”
Khung trả lời anh luôn luôn bỏ trống
Thì ra anh chưa một lần rung động
Để mặc em cùng nỗi nhớ mênh mông.
71. Dại Khờ
Buông tay anh là điều không thể
Nhưng em cứ khờ dại giữa cơn mê?
Thích anh một chút lạc lối quên đường về
Đường vào tim anh sao lại dài đến thế?
- Gác của mây-
72. Ừ Thì…
Chẳng trồng đâu mấy luống hoa
Sợ ngày nào đó nhạt nhòa tàn phai
Chẳng gieo mấy nụ cười đi
Sợ ngày giông bão đến thì lại tan
Chẳng vu vơ, chẳng rõ ràng.
Chẳng lo một lúc ngỡ ngàng quay đi.
Ừ thì là vậy. Ừ thì.
Có? Không? Cũng chẳng là gì…Đúng không?
-Trần Phan Thanh-
73. Học Cách Mạnh Mẽ
Em đã quen vị cà phê đắng ngắt
Quen một mình trên con phố vắng tanh
Quen cô đơn trong căn phòng hiu quạnh
Học mạnh mẽ, vì đời chẳng còn anh.
74. Thờ ơ
Buồn thay là đến cuối cùng
Bị xem như mối tương phùng bâng quơ
Một mình mình mải miết mơ
Chẳng hay người đã ơ hờ quay lưng.
75. Không Tình, Chẳng Bạn
Mình cứ mãi lửng lơ, không người tình, chẳng bạn
Như súng vừa đủ đạn, mà mãi chẳng lên nòng.
Ngưng cất hết nhớ mong sau nụ cười gượng gạo
Cuộc đời đầy giả tạo, mình thành thật được không?
76. Nhớ Anh
Có những buổi chiều em rất rất nhớ anh
Mong bàn chân một đôi lần ghé lại
Sưởi ấm cõi lòng, ru trái tim bé dại
Sao đợi hoài, đợi mãi vẫn biệt tăm.
77. Yêu Đơn Phương
Yêu đơn phương, yêu từ một phía
Yêu thầm, yêu trộm, yêu nhớ, yêu mong
Yêu ngóng yêu chờ, yêu mờ cả mắt
Yêu tắt cả đèn yêu chèn sự thật
Yêu cất trong tim, yêu chìm nỗi nhớ
Yêu trong mộng mơ, yêu vẩn yêu vơ.
78. Say Tình
Bởi năm nào gặp gỡ, người ấy khiến mình say
Nên dù tim đã vỡ, ngọt, đắng vẫn ngập đầy.
Là tại mình quá chén, hay men đượm quá nồng
Mà khi người đã tỉnh, mình vẫn uống chưa xong?
79. Trống Rỗng
Tôi chẳng còn gì cả
Sau bao cuộc đổi dời
Còn lòng này nghiêng ngả
Bởi cay đắng mà thôi.
Niềm tin hao mòn mất
Dịu dàng bỏ đi chơi
Chút ngây ngô chân thật
Cũng lặng lẽ xa rồi.
Tôi còn ly rượu chát
Chờ người cạn chén say
Còn tim gầy ngơ ngác
Người có muốn lấp đầy?
-Nắng Lạnh-
80. Em Cần Ai?
Cuộc đời này em có cần chi ai
Ở bên em năm tháng rộng ngày dài
Bởi sau cùng, chỉ mình thương mình nhất
Cất tim rồi, chẳng vướng mộng bi ai.
81. Trời Khóc
Trời buồn thì trời khóc
Thế là hạt mưa rơi
Em buồn dù có khóc
Anh nào hay anh ơi.
82. Kẻ Đơn Phương
Mình chỉ là kẻ đơn phương
Đem hết lòng dạ đi thương một người
Nhưng ngặt một nỗi buồn cười
Người chỉ cảm động chứ người không thương.
- Hiên –
83. Khoảnh Vườn Xinh
Rồi sẽ có một ngày ta biết cách
Tự trồng nên cả một mảnh vườn xinh
Thay vì cứ buồn sầu chờ ai đó
Hái dăm hoa tự mang đến cho mình…
84. Muộn Màng
Phải chi mai thức giấc
Thấy người vẫn gần bên
Khoảng cách xa ngàn tấc
Hóa một giấc mộng hiền.
Phải chi nhắm mắt lại
Thấy còn được thiết tha
Và bao nhiêu khờ dại
Hóa thành “ngày hôm qua”..
85. Tôi Mượn Bờ Vai
Ai thừa yên bình bán tôi một bờ vai
Để tựa vào cho đêm thôi trống trải
Đã khuya lắm rồi sao nỗi buồn còn thức mãi
Tôi nhớ một người (họ có nhớ tôi đâu).
Ngoài ra bạn có thể đọc thêm rất nhiều câu thơ thả thính đáng yêu, hài hước hoặc những câu nói hay, châm ngôn cuộc sống thú vị được BlogAnChoi tổng hợp tại đây: